July 14, 2023 (TM)
De Profundis clamavi ad te Domine
Out of the depths I cry to you Lord
Từ vực sâu sầu thẳm con đang khóc với Người
(Psalm 130)
Out of the depths I cry to you Lord
Hear my voice!
Let your ears be attentive
to the voice of my supplications!
Open the door
Open the door
I’m coming home.
Tống Mai
July 14, 2023
Hay qua chi!
Cám ơn Thu Huỳnh!
Khuya rồi, sao Thu Huỳnh chưa ngủ?
Hay quá Mai. Nhìn dáng dấp của chị trong những bức hình mà thương.
Những nhà thờ này ở đâu vậy Mai?
Những hình đầu ở California trong một chapel bỏ phế nơi những con chim én trú ẩn để đẻ trứng mùa đông và mùa xuân thì bay đi. Những hình sau ở Washington DC Basilica of Immaculate Conception.
Sao nhìn ra được?
Làm sao mà không nhận ra được chị dù có ẩn mặt : )
Ánh sáng đẹp quá Chị Mai.
Light and shadow.
Chị vui khi Trọng để ý ngay điều đó.
Hình thứ nhất cho em cảm giác vừa là nơi ẩn náu vừa là chốn ngục tù. Dẫu sao thì ánh sáng vẫn còn đó…
Hay quá Hạnh. Chị lại chỉ nghĩ đến khổ ải khi đứng sau ô cửa song sắt đó.
Chị vui khi thấy Hạnh ở đây!
De profundis (*)
Có một cánh đồng trơ rạ, nơi cơn mưa đen đổ xuống.
Có một cội cây nâu thẫm, đứng đó lẻ loi.
Có một cơn gió rít, xoay quanh căn chòi trống –
Sao buồn quá chiều nay.
Bên kia xóm nhỏ
Cô gái mồ côi dịu dàng còn mót những bông lúa cuối.
Mắt cô tròn xoe và vàng rỡ trong buổi hoàng hôn
Và lòng cô ngóng đợi tình lang từ chốn thiên đường.
Khi trở lại nhà
Những người chăn cừu bắt gặp tấm thân yêu kiều ấy
Rữa nát trong đám bụi gai.
Tôi là chiếc bóng cách xa xóm làng tăm tối.
Và tôi uống lấy
Sự thinh lặng của Thượng đế từ giếng nước trong rừng.
Trên trán tôi tụ thành kim khí lạnh.
Những con nhện lùng kiếm trái tim tôi.
Làn ánh sáng, trong miệng tôi đã tắt.
Đêm tôi thấy mình nằm trên bãi đất hoang,
Cứng đơ cùng rác rưởi và bụi mờ tinh tú.
Trong bụi cây hạt dẻ
Lại lanh canh những thiên sứ pha lê.
(*) Tiếng La-tinh, có nghĩa ‘’Từ vực thẳm’’
Pháp Hoan dịch từ nguyên tác tiếng Đức De profundis của thi sĩ Áo Georg Trakl – Tuyển tập thơ ca Đức thế kỷ 20. Có tham khảo bản Anh ngữ của Michael Hofmann
Cám ơn em tôi!
Bài thơ đầy tuyệt vọng và vực thẳm, không thấy bóng dáng ánh sáng và Chúa Trời hiện diện: Cô gái thì rữa nát trong bụi gai, ánh sáng tắt trong miệng người kể, sự thinh lặng của Thượng Đế… Thật buồn.
Hai bức cuối làm PH nhớ đến mấy câu này trong bài Dương Cầm Xanh Của Tôi:
Hỡi thiên thần, hãy mở cửa cho tôi
Tôi chỉ ăn mỗi bánh mì cay đắng –
Dẫu biết rằng đó là điều cấm đoán
Khi tôi vẫn còn sống, bên cánh cửa thiên đàng.
Chị vẫn nhớ mãi bài thơ này khi đọc trên blog của Pháp Hoan, nhưng bây giờ mới thấy thế giới vỡ nát của Lasker-Schüler qua những câu cuối này.
Sự khổ nhục tận cùng của những người sống trong chiến tranh thời đó làm cho cái khổ của riêng mình trở nên phù phiếm.
“I have a blue piano at home, yet I don’t know a single note”
De Profundis, tại sao Mai?
Chỉ vì tình cờ Mai tìm thấy lại cuốn thánh kinh để quên đã hơn hai mươi năm nằm sâu trong hộc tủ của mình, mở ra thấy ngay trên trang đầu là nét chữ của mình viết câu Psalm đó. Hồi đó nó gây chấn động như thế nào thì bây giờ cũng thế.
De Profundis, a desperation, a call for pardon and mercy.
“Em là Tôi và Tôi cũng là Em
Con diều bay mà linh hồn lạnh lẽo.
Con diều rơi cho vực thẵm buồn theo…”
Thương!
Nhớ!
Những tấm hình chụp từ phía sau thật đẹp.
Bao giờ Mai cũng chỉ để cho chụp từ phía sau.
Mai chụp hình người khác cũng chỉ muốn chụp từ phía sau, “Đừng cho tôi thấy hết tim người”.
Diệu cũng giống như Mai.
Hi hi em rất thích hình cuối. Chị Mai tôi đang bước từ mùa hè vào mùa đông. Dễ thương và mát mẻ:))
Voice la S.O.S d’un terrien en détresse:
youtube.com/watch?v=44jyecSwdlE
Wow, such a beautiful voice!
Câu thơ rất buồn !
Những tấm ảnh của Mai vừa có nét trang nghiêm, sự dịu dàng và dễ thương nữa .
Cám ơn Ti!
Love.
Cám ơn Mai đã nắm được ánh sáng để đưa vào những tấm ảnh tuyệt mỹ. Cám ơn bài thơ của Pháp Hoan dịch. Cám ơn những nơi đẹp đẽ bình yên đã xuất hiện trong tấm ảnh. Cám ơn người và những cái nón rất đẹp. Vui làm sao được đọc thơ hay, được nhìn ảnh đẹp, và được đọc ý nghĩ của những tâm hồn đẹp.
Mai phải cám ơn những loạt cám ơn này của Hà : )
Đọc mà vui!