Một Cõi Đi Về – Trịnh Công Sơn – Tiếng hát Minh Nguyệt

Jan 24, 2015 (TM)

Một Cõi Đi Về
www.youtube.com/watch?v=HtS-SPhpHbg&feature=em-share_video_user

nguyet

 

Bao nhiêu năm rồi còn mãi ra đi
Đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt
Trên hai vai ta đôi vầng nhật nguyệt
Rọi suốt trăm năm một cõi đi về

Lời nào của cây lời nào cỏ lạ
Một chiều ngồi say, một đời thật nhẹ ngày qua
Vừa tàn mùa xuân rồi tàn mùa hạ
Một ngày đầu thu nghe chân ngựa về chốn xa

Mây che trên đầu và nắng trên vai
Đôi chân ta đi sông còn ở lại
Con tinh yêu thương vô tình chợt gọi
Lại thấy trong ta hiện bóng con người

Nghe mưa nơi nầy lại nhớ mưa xa
Mưa bay trong ta bay từng hạt nhỏ
Trăm năm vô biên chưa từng hội ngộ
Chẳng biết nơi nao là chốn quê nhà

Đường chạy vòng quanh một vòng tiều tụy
Một bờ cỏ non một bờ mộng mị ngày xưa
Từng lời tà dương là lời mộ địa
Từng lời bể sông nghe ra từ độ suối khe

Trong khi ta về lại nhớ ta đi
Đi lên non cao đi về biển rộng
Đôi tay nhân gian chưa từng độ lượng
Ngọn gió hoang vu thổi buốt xuân thì…..

One thought on “Một Cõi Đi Về – Trịnh Công Sơn – Tiếng hát Minh Nguyệt

  1. From: Tong Mai
    Jan 25, 2015

    Có môt nỗi buồn ở nơi này thì sẽ có một niềm vui ở chốn khác.

    Có một trái tim khổ nạn ở ng­­ười này thì tất nhiên sẽ có mọt trái tim hân hoan ở kẻ khác.

    Những ai đã đi đến với đời thì phải có lúc lìa xa nó. Một cõi đi về.

    Chết là s­ự tan biến của thể xác. Nh­ưng sống không chỉ là sự tồn tại của thân xác. Nhiều ng­ười còn sống mà t­­­ưởng chừng như đã chết. Nhiều người chết mà vẫn còn sống trong trí nhớ mọi ng­ười.

    Trong câu chuyện đời chung, kẻ này quên thì người kia phải nhớ. Một ý tưởng chợt tắt để làm mầm chuyển hoá cho một ý tưởng khác nảy sinh.

    Cái mất không bao giờ mất hẳn. Cái còn không hẳn mãi là còn.

    Cái chết và sự sống chắc gần gũi lắm giống như ngủ quên trong lúc sống mà ngủ quên một tí là trở thành cái chết , đến khi thức dậy lại trở thành cái sống . Nó là hai mặt đời sống, mình có thể chết lúc nào cũng được . Cái quan trọng là không thấy buồn trong lúc sống nên khi từ cõi chết trở về , mình thấy yêu đời sống hơn trước , dè dặt trong cách đối xử nên tốt với cuộc sống nầy hơn, để khi chết được yên tâm , không thắc mắc gì cả . Một cái chết như vậy cũng giống như sự sống . Nó không khác gì hơn .

    Một cõi đi về là ý đồ chính của bài hát, ai cũng có một cõi đi về. Từ hư vô người ta đến với cuộc sống và từ cuộc đời rong chơi một thời gian người ta lại trở về với hư vô. Nhà văn Nguyễn Quang Sáng có cảm nhận rất lạ là sau khi nghe bài hát này anh không cảm thấy sợ chết nữa. Còn nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo thì bỗng dưng hát Một cõi đi về khi cùng tôi đi trong nghĩa trang Ngự Bình viếng mộ ba tôi. Tôi cho điều ấy là đúng vì ai cũng có cõi đi cõi về giống nhau cả nên việc đến và đi tới cuộc đời rồi trở lại hư vô nó không còn hăm doạ con người, không xa lạ với mọi người.

    Trịnh Công Sơn

    Cám ơn Nguyệt đã hát bài hát bất hủ này, nghe thật dịu dàng.
    Mai

Leave a Reply