Aug. 31, 2025 (TM)
Đêm nay tôi đọc bài thơ này của Hemsley để ru người và ru mình
“Em không thể ở lại lâu”, cánh bướm thì thầm, “nhưng em sẽ đặt một kỷ niệm vào tim anh.”
“Nhưng trước hết, hãy kể cho em một kỷ niệm,
Một kỷ niệm nặng nề và khắc nghiệt,
Và em sẽ ngồi xuống lắng nghe và cố gắng với tất cả tâm hồn
Để làm vơi những gì trĩu nặng trong anh”
Vậy là chàng kể cho nàng nghe những khốn khó, những nỗi buồn và thống khổ của mình,
Và chàng khóc khi nhớ lại,
Đó không phải là một kỷ niệm, mà là nhiều kỷ niệm giống hệt nhau
Trùng trùng chồng chất lên con tim u sầu
Chàng kể về một nơi đầy bóng tối và sợ hãi,
Về con đường hầm hun hút không một tia hy vọng….
Nước mắt lại rơi,
Nhưng mầu nhiệm thay, những đốm sáng trên đôi cánh của nàng khéo léo bắt lấy những giọt nước mắt của chàng.
Nhẹ nhàng và dịu dàng, nàng ngắt lời,
“Cám ơn,”
Và trao cho chàng một nụ hôn nhỏ nhẹ.
Hít một hơi thật sâu, nàng thở dài não nề rồi đổi ký ức của mình để lấy ký ức của chàng.
“Em vẫn luôn là một cánh bướm, nhưng không phải bao giờ cũng như thế này đâu,
Đã có lúc em nghĩ mình đã chết khi bị bóng tối bao trùm cho đến khi đôi cánh thành hình.
Anh thấy không,
Em cần bóng tối đó để cất cánh.
Bạn yêu dấu,
Đêm nay tôi đọc bài thơ “The Butterfly” này của Hemsley để ru người và ru mình. Nụ hôn của một cánh bướm là một nụ hôn rất khẽ, một thoáng nhẹ trên má, một vô hình trên tóc. Nụ hôn ngắn ngủi gió thoảng nhưng để lại một ký ức khó phai mờ.
Bài thơ tựa một bài kệ: “Em cần bóng tối đó để cất cánh”…, tựa như bài kệ “Nhất Chi Mai” của ngàn năm trước… Đêm qua sân trước một cành mai,
… và phảng phất những câu thơ của Rumi:
– Trái tim của con nhỏ quá,
Nhỏ đến vô hình
Sao Thượng Đế lại trút quá nhiều đau buồn vào trong đó?
Nhưng con ơi …
– Vết thương là nơi ánh sáng len vào, con không thấy điều ấy hay sao?
My heart is so small
it’s almost invisible.
How can You place
such big sorrows in it?
but …
The wound is the place where the Light enters you.
Đêm đã khuya bên này bờ đại dương.
Bóng tối vỗ về ngủ đi con.
Dodo, l’enfant do!
Tống Mai
Aug 31, 2025
Trong vườn em em để ý thấy bướm trắng thích bay lượn trên hoa trắng và bướm vàng thích bay lượn trên hoa vàng. Bức hình của chị đẹp như một bức tranh vẽ. Màu sắc đậm nét cuốn hút. Cây đèn dầu làm em nghĩ đến những con thiêu thân.
Màu trắng và vàng là màu bướm thích nhất. Có được bướm trắng đến thăm vườn là dấu hiệu của ánh sáng, bình yên, điềm lành….
Bướm có đời sống ngắn ngũi, chỉ 2 đến 4 tuần, mỗi giây phút của nó rất quí nên nó chỉ bay lượn hưởng đời thôi vì đã mất những tháng dài để nuôi dưỡng ăn uống khủng khiếp khi còn là sâu caterpillar.
Bức hình “The Reader” cũng là favorite của chị, rất thương.
Đọc mà chạnh lòng. Sầu bi là chị tôi:(
Thương!
Bài thơ Mai đọc hôm nay “ The Butterfly “ thật cảm động, sâu sắc và buồn đến nao lòng !
Tấm hình của Mai đẹp tuyệt . Cảm nhận như là sự tĩnh lặng yên bình .
Thương,
Ti .
Merci Ti !
Bài thơ vỗ về, an ủi cho những tâm hồn lạc lõng. Sois tranquille, tout va bien.
Thương.
The Very Hungry Caterpillar
by Eric Carle
youtube.com/watch?v=75NQK-Sm1YY
In the light of the moon a little egg lays on a leaf .
One Sunday morning the warm sun comes up and – pop! – out of the
egg comes a tiny and very hungry caterpillar.
He starts to look for some food.
On Monday he eats one apple, but he is still hungry.
On Tuesday he eats two pears, but he is still hungry.
On Wednesday he eats three plums, but he is still hungry.
On Thursday he eats four strawberries, but he is still hungry.
On Friday he eats five oranges, but he is still hungry.
On Saturday he eats one piece of chocolate cake, one ice cream,
one pickle, one slice of cheese, one slice of salami,
one lollipop, one piece of cherry pie, one sausage,
one cupcake, and one slice of watermelon.
That night he has stomachache!
On Sunday the caterpillar eats one nice green leaf, and he feels much better.
Now he isn’t hungry- and he isn’t a little caterpillar. He is a big fat caterpillar.
He builds a small house, called a cocoon.
He stays in the cocoon more than two weeks. Then he
comes out…and…
—.He is a beautiful butterfly
Lần này thì đọc mà cười hè hè. Hãy trở thành con caterpillar, ăn cả đống mà cuối cùng vẫn đẹp😀❤️
If You Give a Mouse a Cookie
youtube.com/watch?v=bzw0pDLAf7k
If you give a mouse a cookie
he’s going to ask for a glass of milk
when you give him the milk
he’ll probably ask you for a straw
when he’s finished he’ll ask for a napkin
then he’ll want to look in a mirror to
make sure he doesn’t have a milk mustache
when he looks into the mirror he might
notice his hair needs a trim
so he’ll probably ask for a pair of nail scissors
when he’s finished giving himself a trim
he’ll want a broom to sweep up
he’ll start sweeping
he might get carried away
and sweep every room in the house
he may even end up washing the floors as well
when he’s done
he’ll probably want to take a nap
you’ll have to fix up a little box for
him with a blanket and a pillow he’ll crawl in
make himself comfortable and fluff the pillow a few times
he’ll probably ask you to read him a story
so you’ll read to him from one of your book
and he’ll ask to see the pictures
when he looks at the pictures he’ll get
so excited he’ll want to draw one of his own
he’ll ask for paper and crayons
he’ll draw a picture
when the picture is finished
he’ll want to sign his name with a pen
then he’ll want to hang his picture on your refrigerator
which means he’ll need scotch tape
he’ll hang up his drawing and stand back to look at it
looking at the refrigerator will remind him that he’s thirsty
so he’ll ask for a glass of milk
and chances are if he asks for a glass of milk
he’s going to want a cookie to go with it
The birds they sang
At the break of day
Start again
I heard them say
Don’t dwell on what has passed away
Or what is yet to be
Ah, the wars they will be fought again
The holy dove, she will be caught again
Bought and sold, and bought again
The dove is never free
Ring the bells that still can ring
Forget your perfect offering
There is a crack, a crack in everything
That’s how the light gets in
(Anthem – L. Cohen)
They say that when you’re broken
That is how the light gets in
But what if all the cracks
Are letting out the light within?
(The Climb – Hemsley)
Bức hình đẹp quá, nhìn rất xa xưa, làm em nghĩ đến một Vermeer painting.
Chị cũng nghĩ thế. Có lẽ đây là một trong những bức chị thương nhất mà thầy nhiếp ảnh của chị chụp. Đó là một camera obscura portrait chị rất tâm đắc bóng tối và ánh sáng đầy kịch tính.
Trong mấy đoạn viết trên đây em thấy chữ cocoon làm em nhớ phim Bên Trong Vỏ Kén Vàng của Phạm Thiên Ân. Chị xem chưa? Rất tuyệt.
Chị sẽ tìm xem, chị có xem trailer và thấy rất hứa hẹn, cinematography rất đẹp, chậm và tối rất hợp với ý nghĩa của phim.
Empty chairs at empty tables, where my friends will meet no more:
youtu.be/TBQMzrrhyIo?si=Z_8kSuxzGxi1cJki
Merci bạn tôi. Nhưng tại sao?
Hôm nay ngày rằm. Vườn chị của Mai hoa hồng và cosmos nở rộ. Mai hái về cúng chị, ngậm ngùi chị ra đi đã 7 năm, cái ghế trước hiên nhà chị hay ngồi để nhìn ra vườn ngắm hoa của chị vẫn còn đó, nhưng empty chair at empty table, where my sister will sit no more.
Lacrimosa – Mozart’s final cry
youtu.be/D-_KR3GKQRA?si=k-dZtnUJ_Xf-hGEi
This is the Lacrimosa,
the final breath of Mozart’s quill,
left unfinished by mortal hands yet divine in structure.
Eight bars,
That’s all he wrote.
Eight bars of weeping harmony, where even silence seems to sob between the notes.
Listen,
to the sigh of the strings,
how they descend like falling ash, the voices enter in sorrowful unity.
A choir of angels mourning not only for the dead,
but the loss of the one who composes for eternity.
The suspensions so delicately played.
They ache, maestro, they ache,
each dissonance resolves as though the heavens themselves cannot bear unrest for long.
The rhythm, a slow duple meter, marches like a funeral procession,
solemn,
inevitable.
And I Salieri, once proud, once envious, now sit among shadows, holding the manuscript of a man touched by the divine.
Lacrimosa dies illa.
That day of tears has come.
Nature morte.
“Ru người và ru mình”
Quiet life, bạn tôi!
Cám ơn “Nụ hôn của cánh bướm”