May 23, 2024 (TM)
Bạn yêu dấu,
Đêm nay tôi lại nói đến những niềm vui nho nhỏ trong nhiếp ảnh của mình những tháng vừa qua.
Chiều hôm nay, hai bức hình của tôi được giải nhất và nhì trong kỳ thi ảnh hàng tháng Monthly Competition của hội nhiếp ảnh International Photographic Society (IPS) của World Bank/International Monetary Fund. Đề tài thi tháng này là Motion Blur (Chuyển Động Mờ), một đề tài tôi không mấy tâm đắc nên khi tìm hình để nộp là một sự miễn cưỡng, thế mà kết quả bất ngờ đã làm nên tiếng chim hót trong lòng.
Những tháng trước, ba hình của tôi được giải nhất, nhì và ba. Tôi chỉ còn nhớ lờ mờ lời phê bình của những người giám khảo. Nhưng tấm hình người ngồi bên cửa nhìn ra dãy núi trùng điệp màu hồng tím trong sương sớm là tôi nhớ nhất: There’s a story behind this photo. Và câu đó đã nói được tất cả mong muốn của tôi cho những tác phẩm của mình. Nhiếp ảnh của tôi là tiếng nói im lặng của tôi.
IMF và World Bank thành lập hội nhiếp ảnh IPS chỉ vài năm sau khi United Nations thành lập World Bank/IMF năm 1944 sau Thế Chiến thứ Hai, mục đích tài trợ cho các nền kinh tế bị chiến tranh tàn phá của Âu Châu. Sau khi Âu Châu được phục hồi thì sứ mệnh của World Bank và IMF chuyển hướng qua các nước kém phát triển. Những bức ảnh những thành viên góp nhặt từ những vùng đất xa xôi kém may mắn mang đầy ý nghĩa. Tôi luôn tìm ý nghĩa đằng sau mỗi tấm hình. Một bức hình chỉ gây chú ý khi nó đi vào lòng người và nói lên được điều gì, when it can speak.
Đêm nay trăng có những gợn mây phủ đẹp u huyền, Flower Moon của tháng Năm rực rỡ, của mùa hoa peonies và hoa hồng làm tôi rưng rưng nhớ chị tôi. Mỗi năm peonies nở tôi đều qua nhà chị cắt hoa về cúng chị. Mỗi lần cắt những đóa còn búp tôi đều nghe văng vẳng tiếng chị dặn “Mai đừng cắt búp để cho nó nở rồi cắt”, nhưng em chỉ thích búp, hoa nở to ra thì còn gì đẹp nữa đâu. Cho đến ngày hôm nay, tôi vẫn ngoan cố lập lại câu trả lời muôn thuở đó dù chị đã trên trời cao. Chị hay ngồi ở bậc cấp trước nhà nhìn tôi cắt hoa, trên môi nụ cười má lúm đồng tiền duyên dáng bao dung. Thế mà đã năm năm từ ngày chị ra đi, năm năm không còn chị bên cạnh kéo tháng năm còn lại của tôi chùng xuống bơ vơ, nghe tiếng đời khóc trong ký ức không ngày mai. Xin cho tôi một ngày nữa thôi được ôm chị để nói tôi thương chị, Mon Dieu, mon Dieu, Mon Dieu, laissez-le-moi encore un peu mon amoureux.
Đêm đã khuya.
Dodo, l’enfant do!
Tống Mai
Virginia, May 23, 2024
Under the Crimson Sky – First Place – May 2024 – Theme: Motion Blur
Judge Merhaut: This is breathtaking. It’s so beautiful, the texture, the color, the silhouette. It shocks me to see this. I think you should print this out on canvas and hang it on the wall.
Mai: Oh, thank you. This one was taken at Huntington Beach in California at blue hour right after sunset.
Autumn Promenade – Second Place – May 2024 – Theme: Motion Blur
Judge Merhaut: This is absolutely beautiful. It’s like a painting that one can hang on the wall and it evokes a feeling of solitude with that one person walking under the beautiful row of trees. I bet that there are more people in the wood but all blur out.
Mai: Thank you Rob. I took the picture in France, in a park in Bourges in the fall several years ago using ICM Intentional Camera Movement, a technique where you set a long shutter speed of 1 or 2 seconds and move the camera up and down to create the blur.
Amber – First Place – April 2024 – Theme: Predominant Color
Judge Aira: There’s a story behind this photo.
(Và câu này đã nói được tất cả mong muốn của tôi cho những tác phẩm của mình, đó là ý nghĩa đằng sau mỗi tấm)
Fleeting – Third Place – November 2023 – Theme: Nature
A Walk with Seabirds – Second Place – Sept 2023 – Theme: People
Chúc mừng bạn tôi. Chào đón niềm vui tháng Năm rực rỡ.
Merci bạn tôi.
Bên này đã 4 giờ sáng. Mai ngủ nghe.
Trời, Mai ngủ đi.
Tâm hồn nghệ sĩ thật là…
Xem hình của Chị Mai đẹp quá đoạt giải là phải rồi. Nhưng mang theo một nổi buồn. Có lẽ vì nổi buồn đó mà Trọng chỉ ghé Huế 3 hôm không đi đâu.
Chị cám ơn Trọng. Chị cũng thế, mỗi lần về chỉ ra Huế vội vã rồi vội vã đi, chỉ đủ nhìn từ xa,
không để cho ký ức của những ngày bom lửa năm xưa sống dậy.
Đoạn thơ này chị Nhã Ca đăng trong trang đầu của Giải Khăn Sô Cho Huế và những câu cuối nhức nhối:
Tôi lớn lên bên này sông Hương
Con sông chẻ đời ra những vùng thương nhớ
Cây trái Kim Long, sắt thép cầu Bạch Hổ
Cửa từ bi vồn vã bước chân sông
Mặt nước xanh trong suốt tuổi thơ hồng
Tháp cổ chuông xưa sông hiền sóng mọn
Những đêm tối bao la những ngày tháng lớn
Những sáng chim chiều dế canh gà
Tiếng chuông buồn vui dợn thấu xương da
Người với chuông như chiều với tối
…
Mẹ hiền ơi thành phố cũ chiều nay
Có tiếng chuông nào rơi như lệ trên tay
Trên mặt nước trên mặt người mặt lộ
Cho con trở về đứng mê sảng ngó.
(Nhã Ca, “Tiếng Chuông Thiên Mụ”)
Đẹp độc đáo. Chúc mừng Mai. Rất vui được nghe những tiếng hót nhỏ nhẹ nhưng không yếu ớt từ trong lồng.
Trong lồng vừa có thêm một tiếng hót rất hay từ những câu Hà viết Hà có biết không.
Chúc mừng “những niềm vui nho nhỏ” của Tống Mai. Nhờ em nói với judge Merhaut là các tấm đó sẽ… được vẽ trên canvas, nhưng… hãy đợi đấy vì người sẽ vẽ còn đang đi học vẽ !
Ông sẽ nói chị Thúy phải học nhanh lên để vẽ vì những tấm này đơn giản rất dễ vẽ.
Chị giận cái cô giáo trẻ dạy vẽ vì không cho chị tiếp tục vẽ ảnh của cô giáo chị nữa mà cứ .. bắt vẽ con .. cú con mèo, chị đã đóng tiền lớp rồi- và họ cho chị .. “bảo lưu“ (là .. để đó khi nào có thầy cô ..khác dạy thì .. đi học lại Hic). Chị cũng giải thích với nó (vì trẻ lắm khoảng 30 tuổi a ) như vậy nhưng nó không chịu – nó nói khi nào vẽ giởi thì mới cho vẽ những bức đó … vì không hề dễ.
Những hình motion blur kỳ này của Mai cho thấy cả sự dịu dàng và thanh tao hòa lẫn chất thơ trong tâm hồn tác giả.
Có chút gì đó của “Ở đây sương khói mờ nhân ảnh”
Chúc mừng và vô cùng khen ngợi.
Photographer of the Year sẽ trong tầm tay Mai ạ.
Merci bạn tôi !
Ôi, cám ơn bạn tôi!
“To some, an extremely sharp picture may be positively painful, for it will perhaps disturb and break the train of thought, whereas a less-defined one would allow the mind to wander at its own sweet will.” (Francis M. Sutcliffe)
On peut dire, en regardant ces photos, que ce sont des photographies Fine-Art, elles sont créées selon la vision de l’artiste en tant que photographe.
Avec ton cœur, ton âme et ta passion, et en créant un impact par l’émotion dans ta photographie, alors tu crées de l’art.
Một định nghĩa Fine art photography thật hay.
Cám ơn bạn tôi!
Love them All as always. Congratulations to you, chi Mai.
Chị cám ơn Thu Huỳnh!
Chúc chị có được niềm vui không những chỉ một mà nhiều và không những chỉ tháng mà ngày. Love!
Love!
Buổi sáng thức dậy nhìn những tấm hình này mà tưởng mình ở trong mộng!
Aargh, cám ơn chị!
PH xin gửi vầng trăng sáng đêm nay như một lời chúc mừng đến chị, chị Tống Mai.
Cám ơn em tôi.
Flower Moon đêm nay sáng kỳ lạ, chị tưởng như thấy cả thỏ ngọc dù hôm nay chưa phải là rằm tháng Tám.
Ta có thể cảm nhận được sự mong manh và cái đẹp trong những gì Mai diễn tả qua những bức hình của Mai. Đó là sự kết nối giữa tác phẩm và tác giả không phải để trình bày thực tại mà đúng hơn là trình bày tâm trạng cảm xúc và rung động của tâm hồn.
Những hình ảnh này rất đơn giản như những Haiku lặng lẽ, thờ ơ tất cả những tiếng ồn vô nghĩa của thế giới đã để lại sự yên tĩnh cho người xem.
Đây là tiếng gọi thiền định cho bình yên và tự tại.
Thật đúng những gì Mai muốn nói trong nhiếp ảnh của mình.
Merci bạn tôi.
There’s a story behind this photo. Quá chuẩn luôn nàng ơi!
Ôi, cám ơn Như Mai. Mai hy vọng nếu người nào xem tấm hình đó cũng có một câu chuyện riêng cho mình thì Mai thành công lắm.
Hi hi đi thăm mấy đứa nhỏ về mệt lử mà nghe tin chị lần này được nhiều giải nhất mà vui quên cả mệt và yên bình trong lòng vì niềm vui của chị. Félicitations Mai :))
Thương!
Mỗi khi nhìn ngắm những tấm ảnh của Mai ngoài việc chiêm ngưỡng nét đẹp của tác phẩm còn cảm nhận được một sự thanh thoát , yên bình và một nỗi cô đơn trong đó .
Không ngạc nhiên khi thấy Mai luôn được những giải thưởng nhất, nhì hay giải honor trong các cuộc thi , có lẽ các vị Giám Khảo đã hiểu thấu được ý nghĩa của các tác phẩm mà Mai với tâm hồn sâu sắc đã chú trọng ngắm nhìn các góc độ thật kỷ luỡng khi bấm máy .
Ti chúc mừng Mai với niềm vui tháng Năm rực rỡ .
Thương .
Mai phải kể là bức hình thứ nhì Autumn Promenade, người đi giữa hai hàng cây là Mai chụp Nguyệt mấy năm trước ở công viên gần nhà Nguyệt ở Bourges buổi chiều Nguyệt dẫn Mai ra chụp lá vàng.
Hôm đó lá vàng trên cây và trên đất lá rụng nên vàng mênh mông.
Who Wants to Live Forever / Queen
Gabriel Lobao
youtube.com/watch?v=p4qcTu3Dvng
Over My Shoulder
youtube.com/watch?v=VjTcmE25nRI
Over my shoulder
Running away
Feels like I’m falling
Losing my day
Cold and dry
Cold and dry
Fog out my daylight
Torture my night
Feels like I’m falling
Far out of sight
Cold, drunk
Time lost
Sympathy – Rare Birds:
youtube.com/watch?v=A6islNNplso
L’Adieu
Appolinaire- Léo Ferré
youtube.com/watch?v=BJH14rV2ajc
Ne chantez pas la morte – Léo Ferré
youtube.com/watch?v=ebeibrd0J58
Every day something is stolen from us. The death.
Ne chantez pas la mort, c’est un sujet morbide
Le mot seul jette un froid, aussitôt qu’il est dit
Les gens du show-business vous prédiront le bide
C’est un sujet tabou pour poète maudit
La mort
La mort
Je la chante et, dès lors, miracle des voyelles
Il semble que la mort est la sœur de l’amour
La mort qui nous attend, l’amour que l’on appelle
Et si lui ne vient pas, elle viendra toujours
La mort
La mort
La mienne n’aura pas, comme dans le Larousse
Un squelette, un linceul, dans la main une faux
Mais, fille de 20 ans à chevelure rousse
En voile de mariée, elle aura ce qu’il faut
La mort
La mort
De grands yeux d’océan, une voix d’ingénue
Un sourire d’enfant sur des lèvres carmin
Douce, elle apaisera sur sa poitrine nue
Mes paupières brûlées, ma gueule en parchemin
La mort
La mort
“Requiem” de Mozart et non “Danse Macabre”
Pauvre valse musette au musée de Saint-Saëns
La mort c’est la beauté, c’est l’éclair vif du sabre
C’est le doux penthotal de l’esprit et des sens
La mort
La mort
Et n’allez pas confondre et l’effet et la cause
La mort est délivrance, elle sait que le temps
Quotidiennement nous vole quelque chose
La poignée de cheveux et l’ivoire des dents
La mort
La mort
Elle est euthanasie, la suprême infirmière
Elle survient, à temps, pour arrêter ce jeu
Près du soldat blessé dans la boue des rizières
Chez le vieillard glacé dans la chambre sans feu
La mort
La mort
Le temps, c’est le tic-tac monstrueux de la montre
La mort, c’est l’infini dans son éternité
Mais qu’advient-il de ceux qui vont à sa rencontre
Comme on gagne sa vie, nous faut-il mériter
La mort
La mort