Aug 3, 2023 (TM)
Hôm nay, 7 giờ sáng năm năm về trước, chị ra đi. Tôi tưởng mình đã yên ổn, nhưng không, những ngày gần ngày giỗ của chị lại thấy hoang vu thương xót. Tiếng chim Đa Đa lại vang trong đầu.
Tôi nhớ sáng hôm đó, như mọi ngày, tôi nấu soup mang vào bệnh viện cho chị. Nhưng hôm đó là hôm cuối cùng, soup mang đi lại mang về. Vào đến cửa phòng chị thì gặp anh tôi ràn rụa nước mắt cho biết chị đã ra đi trên bàn mỗ. No, tôi khóc ré lên cả hành lang bệnh viện hoảng hốt nhìn, bất kể, tôi nhào vào phòng chị ôm lấy thi thể của chị, wake up, chị Oanh, wake up, somebody please help me, make her wake up, như người điên, tôi nói sảng bên thi thể chị mặc những đôi mắt nhìn ái ngại, trong đó có đôi mắt ngơ ngác của anh tôi.
Đó là lần cuối tôi ôm chị, hơi ấm vẫn còn nhưng chị đã bất động.
Chim Đa Đa ơi
Thôi đừng hót nữa,
Tiếng hót mày làm tan nát trái tim ta.
Tống Mai
Aug 3, 2023 Ngày giỗ của chị
May 22, 2022
Trên cành cao
Chim họa mi đang hót
Hót đi, chim hỡi, hãy hót khúc hoan ca
Giữa trái tim ta đang nhỏ lệ
Il y a longtemps que je t’aime
Jamais je ne t’oublierai
Sur la plus haute branche,
Un rossignol chantait
Chante rossignol, chante,
Toi qui as le cœur gai
Tu as le cœur à rire,
Moi je l’ai à pleurer
Tôi luôn dùng hoa trong vườn chị tôi cho ngày sinh nhật và ngày giỗ của chị. Hôm kia đúng ngày sinh nhật của chị, peonies nở rộ trong hàng cây trước nhà, hồng, đỏ, trắng rợp cả một vùng. Chị thích peonies nên trồng kín mé vườn. Tôi cắt hoa bỏ đầy giỏ. Mai đừng cắt búp để cho nó nở ra đã nghe, chị dặn tôi mãi, nhưng tôi vẫn cắt những búp hoa bé nhỏ xinh như những hạt nút áo, em thích búp hơn, vừa cắt tôi vừa nói nhỏ, ở trên trời cao không biết chị có nghe tôi không. Cắt xong mấy chục đóa peonies và hồng, tôi lại nói một mình, chừng này đủ cho em cúng bàn thờ của chị rồi, còn búp thì em sẽ dùng cho photography của em.
Oanh ơi, em về nghe. Hoa đã đầy giỏ, tôi nói to khi quay lại nhìn cái ghế trước hiên nhà chị hay ngồi ngắm vườn. Trên chiếc bàn đá tròn, kéo cắt hoa và găng tay làm vườn của chị vẫn còn đó, đã ba năm từ ngày chị mất, anh tôi vẫn để y nguyên. Nhìn cái ghế trống, tôi tủi thân quay vội ra xe, nước mắt trào ra.
Cám ơn anh tôi đã không thay đổi những gì chị để lại, cho tôi còn cảm thấy chị vẫn ở đâu đây, cho tôi vẫn có được hơi ấm của chị. Hơn ba năm rồi còn gì, tất cả đã nguôi ngoai, sao tôi lại tủi thân nhớ chị nhiều hơn. Tôi vẫn đứng lại sống những ngày còn chị, trong khi tất cả đã tiếp tục với cuộc đời mới yên vui của mình.
Chante rossignol, chante,
Toi qui as le cœur gai
Tu as le cœur à rire,
Moi je l’ai à pleurer
Tống Mai
May 20, 2022
(Viết cho chị Oanh tôi ngày sinh nhật của chị)
HOA HÁI TRONG VƯỜN CHỊ TÔI
Peony trong vườn chị tôi và tranh Blossoming Almond Branch in a Glass của Van Gogh
Nhưng em thích búp hơn, nó giống như mấy hạt nút
“Les fleurs d’amour cueillies dans ton jardin”
Happy Birthday chị Oanh ❤ fr 🇨🇦
Chị Oanh nói cảm ơn Trọng.
❤️
Hình ảnh tuyệt đẹp nhưng bài viết buồn quá! Mai ơi, đôi khi em phải “cố quên đi mà sống” cuộc đời còn rất nhiều niềm vui.
Em ngạc nhiên và vui khi người anh nuôi bất ngờ ghé thăm.
Mùa Xuân năm sau khi em về cho em đi Lào nghe.
Ảnh đẹp tuyệt vời. Bài thơ cũng hay. Một tâm hồn đa cảm, dịu dàng hiếm có.
Cám ơn Hà!
Đó là một bài folk song xưa của Pháp “A la claire fontaine” Mai thuộc và rất thương từ thời còn tiểu học mà ba của Mai dạy cho hát.
Không biết Hà còn nhớ trong The Painted Veil gần cuối phim sau khi Walter chết vì bệnh dịch cũng có chơi bài này:
youtube.com/watch?v=HlwRYqOKuQM
Hà có xem The Painted Veil nhưng không nhớ bài này.
Đoạn phim nhớ mãi.
Happy Birthday chị Oanh!
Mai ơi, em cũng nhớ chị Oanh lắm, nhớ được chị cho ăn Thanksgiving ở nhà chị hồi em mới qua Mỹ làm việc không có người thân những ngày lễ gia đình. Hồi đó em chỉ có chị và chị Oanh.
P.S. Những bức hình đẹp quá, em luôn cảm phục cái đặc biệt có một không hai, cả một nghệ thuật rất riêng biệt, duy chỉ có mỗi mình Tống Mai mà thôi của chị.
Chị thì nhớ nhiều thứ của chị Oanh lắm. Một tuần trước khi chị mất, chị nói khi nào khỏe lại, chị sẽ đổ bánh khoái cho ăn. Chị đi đột ngột không biết là mình phải đi.
Bây giờ thì chị chỉ xin một ngày thôi được có chị Oanh lại. Mon dieu, Oh oui mon Dieu! Laissez-le-moi remplir un peu ma vie.
An?h de.p qua’ chi. Mai!
MH
Chị vui khi Mai Hương vào thăm!
Những hạt nút hoa cài cơn mộng tao ngộ trong kiếp này, khi người đã xa.
Hạnh vừa mới làm thơ đó Hạnh.
Hay quá!
Bai viet cam dong & hinh anh dep lam. Cam on chi da shared.
Chị cám ơn Thu Huỳnh vào chơi với chị!
Il y a longtemps que je t’aime
Jamais je ne t’oublierai
Câu hát Mai dành cho chị Oanh nhưng bao giờ nghe Mai nhắc đến cũng bồi hồi, bởi chính nó cũng đang gởi đến cho chính Mai.
Chụp hoa không phải là sở thích của Mai, Mai luôn nói vậy nhưng những tác phẩm hoa của Mai lại luôn tuyệt vời vì cái đặc thù riêng biệt của Mai mà không ai theo được. Mai đã tạo được một “trường phái” riêng trong bất cứ thể loại nhiếp ảnh nào mà Mai theo đuổi.
Merci bạn tôi!
Những bài hat trẻ thơ hồi xưa thật dễ thương khi nghe như những bài hát ru.
Còn bài này nữa:
Au claire de la lune.
Mon ami Pierrot
Prête-moi ta plume
Pour écrire un mot
Ma chandelle est morte
Je n’ai plus de feu
Ouvre-moi ta porte
Pour l’amour de Dieu
Au clair de la Lune
Pierrot répondit
Je n’ai pas de plume
Je suis dans mon lit
Va chez la voisine
Je crois qu’elle y est
Car dans sa cuisine
On bat le briquet
Au clair de la Lune
On n’y voit qu’un peu
On cherche la plume
On cherche le feu
En cherchant d’la sorte
Je n’sais c’qu’on trouvera
Mais je sais qu’la porte
Sur eux se ferma
Merci Mai.
Dưới ánh trăng
Bạn Pierrot của tôi ơi
Cho tôi mượn cây bút để viết
Ngọn nến đã tàn
Tôi không còn lửa nữa
Hãy mở cho tôi cánh cửa của bạn
Vì Thiên Chúa
Dưới ánh trăng
Pierrot trả lời
Tôi không có bút
Tôi đang nằm trên giường
Hãy qua cô hàng xóm
Tôi biết cô ấy đang có nhà
Bởi vì trong nhà bếp của cô
Chúng tôi đã hũy cái bật lửa
Dưới ánh trăng
Ta chỉ có thể thấy được một chút
Để tìm chiếc lông vũ, một chút lửa
Tìm kiếm cách này thì không biết ta sẽ tìm được gì.
Nhưng thôi cánh cửa đã đóng rồi.
Không biết mượn bút của Pierrot clown triste để viết chữ gì nhỉ. Mai vẫn tự hỏi như vậy hồi xưa, bây giơ vẫn tự hỏi nếu mượn bút để viết một chữ thì mình sẽ viết gì. Chỉ một chữ mà thôi để nói lên tất cả. Hah, một Haiku chỉ có duy nhất một chữ.
Chữ “Nhẫn” phải không?
Có người ăn gian đoán được chữ đó trên viên đá “Patience” của Mai : )
Tống Mai viết hay nhẹ nhàng và cảm động 🤗
Hình chụp rất mỹ thuật và đẹp . Cám ơn Châu đã gởi.
Cám ơn Như Mỹ những ý nghĩ dễ thương!
nhớ để mà thương…
cô ơi con luôn thích những bài cô viết về Chị Oanh cô.
tấm đáng yêu thì thật đáng yêu!
Nhớ để mà thương.
To love is to remember.
Hay quá, lần đầu tiên cô nghe câu này bằng tiếng Việt.
Chị Oanh của cô thấy con Sóc nhảy vào đây sẽ vui lắm, sẽ nở một nụ cười khoe hai má lúm đồng tiền.
Sois tranquille
Tout va bien
Sois tranquille
Je suis serein
Je repose en paix où je vais
Sois tranquille
Tout va bien
Sois tranquille
Et sois certain
Où que tu sois
Je veille sur toi
(Emmanuel Moire)
Ảnh đẹp quá chị ạ!
Chị nghĩ vì hoa đẹp đó Pháp Hoan.
Có những bài hát hồi còn học tiểu học mà có lẽ cả đời chẳng bao giờ quên,
Đoạn thơ Mai viết trong blog nhắc thầy đi tìm nghe lại bài hát đó : A la Claire Fontaine
youtube.com/watch?v=d3Iiu0R_8dQ
Chưa bao giờ thầy có cảm giác trở về quá khứ một cách dễ dàng như vậy, và cái cảm giác lâng lâng nhẹ nhàng đó thật là thần tiên.
Cám ơn Mai đã cho thầy một cái vé đi về quá khứ.
Mới đây ở Việt Nam cũng có một thanh niên làm một bài hát nói về thuở thơ ngây mà thầy rất thích.
youtube.com/watch?v=I0y45gN36Vk
Bản nhạc mộc mạc thôn dã dễ thương.
Mai gởi thêm bản “Kỷ Niệm” của Phạm Duy Mai hay nghe khi nhớ nhà xưa … “Xin đi từ thơ ấu, chưa đi vội về sau” tựa như:
Tôi không bao giờ khôn lớn
Kể gì mười năm, hai mươi năm, ba mươi năm ?
Mới hôm qua đây tôi thấy bướm bay từng đàn rộn rã trong khu vườn cải hoa vàng
Mẹ và em còn đó
Gió chiều như hơi thở
Mơ gì một mảnh tương lai xa xôi ?
(TNH)
Oh, thank you, Mai. Finally now I can see your beautiful photos. ❤️❤️❤️
Love and hugs.
Hôm nay Ti mới có thì giờ đọc kỷ và ngắm các ảnh Mai chụp hoa Peony trong vuờn nhà chị Oanh .
Mai vẫn nhớ đến chị Oanh nhiều quá nên bài viết của Mai buồn não nuột .
Mai đừng đau buồn nhiều quá, chị Oanh sẽ không muốn nhìn thấy Mai u sầu mãi, Mai nhớ chị thì thỉnh thoảng Mai đến thăm vuờn hoa của chị chắc là trên cao chị sẽ vui lòng.
Những tấm ảnh Mai chụp hoa và các nụ hoa Peony đẹp tuyệt vời , rất nghệ thuật, rất riêng một cung cách của Mai .Tấm hình Mai đứng ôm giỏ hoa rất đẹp và dễ thương .
Ti thương chúc Mai nhiều sức khỏe và thân tâm an lạc.
Thương!
“Đàn chim non lần hạt cho câu kinh bước tới “
Có cái nhìn khi cầm máy ảnh thiệt là Thiên Tài
Aww, cám ơn MinhThu!