Mar 31, 2019 (TM) – May 27, 2021 (TM)
Có một cái gì đó đằng sau bức hình “Adagio” của tôi đã được giải trong kỳ thi ảnh Monthly Competition tháng Ba này của hội nhiếp ảnh International Photographic Society của World Bank/IMF. Đề tài thi lần này là “Golden Hour”, một từ trong nhiếp ảnh nói đến khoảng thời gian ngắn sau khi mặt trời lên và trước khi mặt trời lặn, lúc vạn vật nhuốm chan hòa màu đỏ dịu và ấm. Đây là lúc được cho là lý tưởng nhất khi chụp cảnh thiên nhiên.
Hôm nay tôi đăng lại video này chỉ để nói đến bức ảnh vừa được giải của mình mang cùng tên và cùng tâm trạng của bản Adagio của Albinoni …. I don’t know how to find you, I don’t know how to reach you …. và hình ảnh những tranh của van Gogh tôi chụp từ Van Gogh Museum ở Amsterdam.
Người ở bên trời ta ở đây. Chờ mong phương nọ, ngóng phương này. Tương tư đôi chốn, tình ngàn dặm. Vạn lý sầu lên núi tiếp mây. Nắng đã xế về bên xứ bạn; chiều mưa trên bãi nước sông đầy. Trông vời bốn phía không nguôi nhớ; dơi động hoàng hôn thấp thoáng bay. Cơn gió hiu hiu buồn tiễn biệt, xa nhau chỉ biết nhớ vơi ngày. Chiếu chăn không ấm người nằm một, thương bạn chiều hôm, sầu gối tay.
Hồi đó tôi hay ngồi chờ bên radio buổi chiều khi học bài để đón nghe bài thơ này của Huy Cận do Hồ Điệp ngâm trong chương trình Tiếng Tao Đàn. Thuở đó tôi làm gì có máy hát nên nhạc và thơ chỉ nghe được qua radio, những bài yêu thích trỗi lên như ân sủng trên trời rơi xuống, nhất là được nghe Hồ Điệp trong những cơn mưa phùn ở Huế. Bây giờ, nghe bản Adagio của Albinoni trong phim Les Dimanches de Ville d’Avray (Hai Tâm Hồn Cô Quạnh ) và trong phim Manchester by the Sea, tôi xúc động ngậm ngùi nhớ đến bài thơ người ở bên trời ta ở đây xa xưa đó.
Có một hình bóng rất mơ hồ tôi luôn tìm kiếm.
Adagio
I never know how to find you.
Đêm đã khuya.
Bonne nuit!
Tống Mai
Adagio in G Minor – Tomaso Albinoni
Cello: Stjepan Hauser with the Zagreb Philharmonic Orchestra
Paintings: Vincent van Gogh
Photography: Tống Mai photographed Vincent’s paintings from various museums
Video: Nguyên Huệ PhPo
www.youtube.com/watch?v=DojFdZRhEFo&t=3s
I don’t know where to find you
I don’t know how to reach you …
No need for me to pray
I’ve walked so far
I’ve fought so hard
Nothing more to explain
I know all that remains
Is a piano that plays
Bài này mình nghe nhiều lần, chỉ thấy buồn muốn chết trong phim Manchester by the Sea. Còn bài thơ của Huy Cận muôn thưở vẫn hay, cho những người yêu nhau nhưng không được ở gần nhau.
“Tương tư đôi chốn tình ngàn dặm” như chưa đủ giết người bằng nỗi sầu lại tống thêm câu “Vạn lý sầu lên núi tiếp mây.” Muốn kêu trời quá Mai ơi.
Mai vui khi thấy “bà Tám” “tám” trở lại.
Bài thơ thảm thiết quá, lại nghĩ đến người ở bên thế giới bên kia, ta ở dưới trần gian này sau khi “nắng đã xế về bên xứ bạn” thì “thương bạn chiều hôm sầu gối tay”.
Bài thơ nghe như lời ai điếu, cũng như Adagio thường dùng cho funeral vậy.
Cái sound ở trong video của chị Mai hay hơn bài em có. Âm thanh trong vắt , buồn nhưng không áo não thê thiết. Lyrics làm cho bài nhạc càng có ý nghĩa hơn. Em cũng muốn kêu Trời ơi như chị “Bà Tám” vậy đó, nhưng hôm nay trời nắng ấm ở đây, em nhìn ra màu xanh của lá non, màu của hoa mới nở đẹp quá nên ngậm miệng không kêu Trời nữa.
Je ne sais pas où te trouver
Je ne sais pas comment te chercher
J’entends ta voix dans le vent
Brûlant mon coeur et mon âme
Je t’attendrai
Sans prière ni effroi
J’ai tant marché…
J’ai tant lutté…
Sans plus rien à expliquer
Je sais que tout ce qui reste
Ce joue dans ce piano
Les dimanches de ville d’Avay:
https://khungcuahep.com/nhac/hai-tam-hon-co-quanh-les-dimanches-de-ville-davray-tong-mai.html
Pierre, regard
Regard les cercles
Voilà, nous sommes chez nous
Nous sommes entrés dans le cercle
Cảm ơn Mai đã dành cho một buổi sáng Rằm Phật Đản tuyệt vời… với nhạc, tranh, ảnh cùng hồi ức về cái phim đen trắng: “Những Chủ Nhật ở Thành phố Avray” với mối quan hệ lãng mạn thiên thần cái kết bất hạnh của chàng lính trẻ. Cái phim thứ nhì Hòa chưa được xem !
Trong nay co mot chut ve phim “Les dimanches de ville d’Avray” va mot doan phim cam dong giua Cybele va Pierre:
khungcuahep.com/nhac/hai-tam-hon-co-quanh-les-dimanches-de-ville-davray-tong-mai.html
Mai
Sau ’68, gia đình dời vào Đà Nẵng và Hòa được xem phim này khoảng ’70 tại rạp Kinh Đô. Bẵng đi gần 50 năm nhờ Mai đánh thức lại cái cảm xúc hiếm quí ngày xưa ấy.
Cám ơn nhiều lắm.
“Cái gì sau bức ảnh” – Có một khoảng “trống”, một khoảng vắng lặng giữa thân cây lẻ loi và mênh mông trời đất, nơi ấy ẩn chứa tâm hồn của tác giả và cũng là nơi mang đầy cảm xúc cho người xem.
Từ lâu tưởng rằng “không gian” ấy chỉ riêng trong tôi, không ngờ hôm nay giám khảo của World Bank IPS đã nhìn thấy điều tuyệt vời ấy.
Một cái đẹp của tác phẩm vượt trên những khái niệm và lý luận logic của nhiếp ảnh.
Và cái tên “Adagio” Mai đã đặt cho bức ảnh của mình thật ý nghĩa và đáng khen.
Congratulations again…
Mai mốt nhà TM không còn chổ để treo award anymore. Chị cho mượn tường nhà mình nha.
Những ảnh chụp của Mai đối với Ng luôn luôn đẹp .
Cũng nhờ ngưỡng mộ cách chụp hình của Mai mà từ mấy năm trở lại đây Ng mới xách máy hình đi chụp phong cảnh đẹp theo cảm quan của mình và thỉnh thoảng đôi khi cũng được bạn bè khen , được Mai khuyến khích , cổ võ ( trước đây Ng cũng đã thích chụp hình nhưng khi nào thì tấm hình cũng có mình đứng trong đó tức là thích được người khác chụp hình cho mình chứ chưa biết thích đi ngắm cảnh đẹp của thiên nhiên ).
Tấm hình Adagio đẹp một cách huyền bí , Ng dùng chữ huyền bí không biết đúng không vì khi nhìn ngắm mình đã cảm thấy ngoài nét đẹp còn có ẩn chứa một nỗi cô đơn vô vàn nhưng lạ lùng là Ng cảm nhận nỗi cô đơn đó không phải quá buồn thê thiết như trong bản nhạc Adagio , Ng cảm nhận một nét gì đó thanh thoát như tỏa ra trong tâm hồn tác giả .
Tác phẩm này của Mai đã làm cảm động Ban Giám Khảo của cuộc thi Nhiếp Ảnh của World Bank cũng không phải là điều ngạc nhiên !
Chúc mừng Mai thêm lần nữa .
Thân thương ,
MN.
Chị TMai mến,
Hình chị chụp cho bài Adagio đẹp quá, bài hát lại hay. Mình rất mừng là tên tuổi chị đã bắt đầu xuất hiện trên diễn đàn thế giới . Congratulations !
Chị QMai nói vậy làm Mai nhớ đến chị Oanh của Mai người đã khuyến khích Mai đem photography của mình bước ra ngoài đời.
There’s something about Adagio. It throws you into immense sadness every time.
Tonight, the sky is grey, all is quiet, mournful.
Darkess out there, can you hear me?
Chị ơi kênh Fleurdelys NguyenHue là của chị à? Rất lãng mạn
Em cũng rất thích Adagio, em hay nghe Lara Fabian hát.
Đúng rồi Hạnh.
Nguyên Huệ là pháp danh quy y của chị hồi xưa.
Hạnh có biêt Dimash Kudaibergen không?
Vitas nữa. Hai ca sĩ tenor của Kazashstan và Croatia.
“Thôi nước mắt đã ghi lời trên đá
Và cô đơn đã ghi dấu trên tay
Chân đã bước trên lối về hoang vắng
Còn chăng em nghĩa sống ngực căng đầy
Quá khứ đó dòng sông em sẽ ngủ
Giấc chiêm bao nguyên vẹn có bao giờ
Ta sẽ gặp trong ý tình vũ bão
Con thuyền hồn trở lại bến hoang sơ
Rồi em lại ra đi như đã đến
Dòng sông kia cứ vẫn chảy xa mù
Ta ngồi lại bên cầu thương dĩ vãng
Nghe giữa hồn cây cỏ mọc hoang vu”
Vitas – Adagio
youtube.com/watch?v=9rmcVtq99SQ
Libera:
youtube.com/watch?v=CprYUY9RQ_0