Oct 28, 2020 (TM)
Nguyệt ơi, hôm nay Mai đăng lại bài này, bùi ngùi nhớ những ngày sống trong thế giới của Van Gogh và Monet hai năm trước ở Arles, hai thế giới trái biệt, một u uất ảm đạm và một thơ mộng trong sáng. Đọc lại những gì mình viết những ngày theo dấu chân của Van Gogh mà không khỏi ứa nước mắt thương một bóng người cô độc đêm đêm mang palette và giá vẽ cúi mình đi trong bóng tối.
Oct 23, 2018 (TM)
“Những ngày qua tôi đã miệt mài bên một bức tranh miêu tả phía ngoài một quán cà phê về đêm. Trên hiên lác đác vài hình dáng nho nhỏ của khách uống. Một chiếc đèn lồng màu vàng khổng lồ chiếu sáng cả mái hiên, mặt tiền, vỉa hè, và thậm chí chiếu cả ánh sáng lên mặt đường đá cuội nhuốm sắc tím hồng. Con phố có những ngôi nhà chạy dưới bầu trời xanh đầy sao màu xanh đậm hoặc màu tím với một vòm cây xanh lá. Đây là một bức tranh tả cảnh ban đêm mà không có màu đen, không có gì ngoài màu xanh và tím và màu lá cây, và trong bối cảnh này, nơi được chiếu sáng có màu lưu huỳnh nhạt và màu vôi xanh. Điều này làm tôi thích thú khi vẽ một buổi tối tại chỗ. Trước đó, tranh được vẽ một ngày sau bản họa. Nhưng tôi rất vui khi vẽ ngay lập tức. Đúng là trong bóng tối, tôi có thể nhìn màu xanh thành màu lá cây, màu tử đinh hương xanh thành màu tử đinh hương hồng, vì khó mà phân biệt được những sắc màu tựa nhau. Nhứng đó là cách duy nhất để tránh những màu xanh nhạt và trắng nhạt nhàm chán của ban đêm, trong khi đó, một ngọn nến duy nhất đã đủ để mang lại những màu vàng, màu cam phong phú.”
« J’ai été interrompu justement par le travail que m’a donné de ces jours-ci un nouveau tableau représentant l’extérieur d’un café le soir. Sur la terrasse il y a de petites figurines de buveurs. Une immense lanterne jaune éclaire la terrasse, la devanture, le trottoir, et projette même une lumière sur les pavés de la rue qui prend une teinte de violet rose. Les pignons des maisons d’une rue qui file sous le ciel bleu constellé d’étoiles, sont bleu foncé ou violets avec un arbre vert. Voilà un tableau de nuit sans noir, rien qu’avec du beau bleu et du violet et du vert et dans cet entourage la place illuminée se colore de souffre pâle, de citron vert. Cela m’amuse énormément de peindre la nuit sur place. Autrefois on dessinait et peignait le tableau le jour d’après le dessin. Mais moi je m’en trouve bien de peindre la chose immédiatement. Il est bien vrai que dans l’obscurité je peux prendre un bleu pour un vert, un lilas bleu pour un lilas rose, puisqu’on ne distingue pas bien la qualité du ton. Mais c’est le seul moyen de sortir de la nuit notre conventionnelle avec une pauvre lumière blafarde et blanchâtre, alors que pourtant une simple bougie déjà nous donne les jaunes, les orangés les plus riches. » (Lettre de Vincent van Gogh pour sa soeur, Wilhelmina van Gogh – Arles, Septembre 1888 – Thư của Vincent van Gogh viết cho em gái của mình Wilhelmina van Gogh ở Arles, tháng Chín 1888)
Đó là một đoạn trên tấm tranh trưng bày bên góc quán Café de van Gogh. Tôi và bạn tôi gặp nó buổi chiều và trở lại buổi tối để tôi có thể chụp hình quán ban đêm. Con đường từ Place du Forum về đến khách sạn đêm nay trăng gần tròn, những con đường im lặng trong đêm, tôi tưởng tượng một bóng người cô độc mang palette và giá vẽ cúi mình đi trong bóng tối.
Tôi đến Arles chỉ có thế, tìm cho ra được quán café nơi Vincent van Gogh ngồi vẽ bức Terrasse du café le soir của ông ở quãng trường Place du Forum, một quảng trường nhỏ chung quanh là thành quách, giáo đường cổ kính và những con đường xưa nhỏ hẹp rất tiêu biểu của một Âu Châu Trung cổ. Hai ngày dành riêng chỉ để tìm những dấu vết của van Gogh ở Arles, tôi nghĩ đến đây cuộc đi của tôi có thể chấm dứt, tôi đã tìm được những gì tôi muốn tìm. Có một chút không bình thường trong những gì tôi theo đuổi miên man.
Tống Mai
(Arles – Oct 23, 2018)
Café van Gogh trong Place du Forum ở Arles, vùng Provence
Café van Gogh trong Place du Forum ở Arles
Café van Gogh trong Place du Forum ở Arles
Những con đường nhỏ hẹp cong cong ở khu trung tâm của Arles về đêm
Terrasse du café le soir – Oil on canvas, 1888 – Vincent van Gogh
Mai ơi, thương Mai quá, lại không ngủ được nữa há, làm việc suốt đêm với laptop, đi mô Mai cũng đem theo laptop để mà dùng tới những đêm mất ngủ như ri đây phải không?
Ti thức dậy sớm để sửa soạn cho chuyến đi sớm hôm nay. Sợ làm ồn quá sớm khiến L khoong ngủ dduợc nên Ti vào phòng tắm mở gmail để check mails , thấy Mai đã gửi cho link bài viết này của Mai từ 2 giờ sáng.
Hay quá ! Tâm hồn của Mai đúng là tâm hồn thơ, Ti cũng nhìn ngắm cùng một nơi chốn với Mai, cùng chụp hình Quán Café de Van Gogh như Mai mà sao Mai có thể viết liền những cảm nghĩ của Mai về nơi chốn này với những lời văn dạt dào chất thơ như thế. Phải rồi, chuyến đi Châu Âu của Mai lần này điểm chính là ở đây, từ lâu Mai đã nói với Ti khi Mai qua thăm Ti hãy cho Mai đi về Arles, một thành phố ở miền Nam nước Pháp, nơi có nhiều dấu tích của Vincent van Gogh, nơi ông ấy từng sống và vẽ tranh ở đây. Vậy là lần này L và Ti đã đưa Mai đến nơi Mai muốn đến.
Rất vui vì thấy Mai vui và hài lòng chuyến đi ngay từ những ngày đầu.
Tuy Mai nói là chuyến đi đã đầy đủ, nhưng L và Ti cũng muốn dẫn Mai đi thêm để biết thêm một tí nữa những thành phố xưa cũ khác của Pháp, những nơi thật hiền hoà và dễ thương.
Thương,
Ti
Cám ơn Nguyệt, một người chị và một người bạn !
Mỗi ngày ở đây là mỗi trọn vẹn. Chưa bao giờ Mai thấy được những cảnh đẹp thanh bình như ở trong vùng Provence này. Thảo nào đây là nơi của những họa sĩ.
Đang có trăng tròn sau cửa sổ phòng ks của Mai.
Clair de lune !
Nhớ lại buổi chiều hôm đó Nguyệt và L. chìu Mai cho trở lại quán cafe này để chụp hình ban đêm và để được đi trong những đường hẻm chật hẹp mà van Gogh đã đi những đêm ông ra quán cafe để vẽ. Thế giới này đã xa vời, không biết bao giờ Mai mới trở lại đế được sống lại trong đó.
Minh Nguyệt và Mai có những ngày rong ruổi bên nhau với những cảnh đẹp thanh bình của nước Pháp , thật tuyệt !
Cứ trông perspective thì có lẽ ông van Gogh ngồi (hay đứng) ở một chỗ cao hơn mặt đất, chỗ khách ngồi. Có thể ông ngồi ở một ban công của nhà hàng bên cạnh chăng (nếu ngày xưa chỗ ấy có một nhà hàng)? Bức tranh quán cà phê ở terrace màu sắc tươi sáng, cũng như phần lớn tranh ông vẽ ở Arles. Có thể ông mới được Théo gửi cho sơn màu hoặc là ông vui vẻ nhờ nắng ấm ở Arles.
Phục Mai quá, thật là nhiều công để theo đuổi nhiếp ảnh. Đọc mà không khỏi có một chút ghen tị lẫn cảm phục. Ghen tị sự tự do cứ muốn là đi, có nhiều bạn thương mến đưa đi buổi sáng lại đưa đi buổi tối cho Mai chụp ảnh. Cảm phục ở chỗ dám hy sinh vài ba thứ để đạt được điều mong muốn. Nhờ thế mà Hà được đọc bài có chất lượng.
Mai đứng rất lâu trước quán ăn Ý bên cạnh quán café van Gogh ngay cùng perspective của ông để ráng thu lấy hình giống như trong tranh. Đúng là ông ngồi ngay nơi Mai đứng chụp hình. Hôm đó đi về buồn và đẹp, trăng sáng trên những lối đi rất hẹp và ảm đạm, không khỏi chảy nước mắt.
Chị TMai mến,
Thấy chị thích Arles, làm mình nhớ đến chuyến đi thăm Arles với bà chị quá cố của mình, hơn 15 năm qua, Sau đó chị còn đưa mình lên Auvers-sur-Oise , cách Paris 2-30km ( di train được). Đó là nơi mà Van Gogh tự tử chết và được chôn với người em là Theo ( tụi này có vào thăm mộ của Vincent et Theo) , được xem cánh dồng lúa nơi Van Gogh vẻ tranh ” Crows over Wheatfield” và nhà thờ “Church of Auvers”.
Gần đây, năm 2011, nhân dịp nghỉ hè ở Provence với gia đình con gái, mình có ghé tỉnh St-Remy-de-Provence và thăm Hospice St-Paul-de-Mausole, nơi Van Gogh tự giam mình sau khi rời Arles.Mình được lên thăm căn phòng ông ở và nhìn qua cửa sổ xuống vườn lavandes sau nhà.- Mình xin gửi chị xem hình mình chụp căn phòng đó. Hồi đó chưa học photoshop nên hình còn thô sơ lắm- Hình ở Auvers-sur-Oise thì hồi xưa chưa có digital camera , nên phài rửa ra hình dán album, không giữ phim.
Tuy nhiên , không thể nào so sánh với hình của chị, nhất là bài viết về Arles của chị gây thêm nhiều xúc động .
Mai có đến St Remy hospital và ở rất lâu ở đó. Khi về lại DC Mai sẽ đưa hình của nơi này vào blog.
Phải nói là rất xúc động, dấu tích của ông khắp nơi và những gì người ta lưu lại một cách trân trọng mới biết ông được yêu dấu vô cùng.
Mai muốn đi Auver-sur-Oise nhưng không có cơ hội dù biết chỉ cách Giverny một đoạn đường ngắn. Khi nào chị QMai rảnh thì viết cho Mai một bài ngắn về Auver-sur-Oise được không ạ. Một ngày nào đó Mai sẽ trở lại Provence và ở lâu hơn vùng rất đẹp này, ôi thảo nguyên khắp nơi tưởng như đi trong truyện của A. Daudet.
Nhửng bức hình quá tuyệt đep, thích nhất bức hình đêm tối không người. Chúc TM & MN đi chơi vui vẻ. Copenhagen thời tiết tháng này xấu qus, gió và mưa…không thì qua đây chơi.
Cám ơn Kim Hải. Bức đen tối không người là l’ombre dans l’ombre.
Khu Place du Forum nơi van Gogh lai vãng toàn những cảnh như vậy
Bao nhiêu năm đã trôi qua, con người và cảnh vật đã thay đổi, nhưng không khí ảm đạm và u buồn của quán cafe này hình như vẫn không thay đổi. Cám ơn TM.
Mừng cho TM, MN, và L đã có một chuyến du hành vui vẻ đáng nhớ.
Dreams – Akira Kurosawa – Vincent van Gogh:
youtube.com/watch?v=3OTj5Qv153U
Những bức ảnh chụp quá đẹp như tranh, bức ảnh quán cafe so với bức tranh vẽ thì hình như cùng một vị trí mà vị thế người chụp có lẽ đứng còn người vẽ có lẽ ngồi, hay cũng do con mắt của con người không chín xác bằng máy, chắc Mai phải trở lại vị trí đó với nhiều vị thế khác, hi hi 😀, nhưng ảnh chụp như rứa là tuyệt đỉnh rồi y như tranh, ôn Van Gogh chắc phải vui có được đệ tử nhìn được con phố qua đôi mắt của ôn, chúc mừng Mai đã tìm được những khoảng khắc hạnh phúc của Van Gogh, hp của người cũng là hp của mình 😀
Mai sẽ trở lại Place du Forum đó một ngày nào đó, nhất định phải trở lại
Cám ơn Thạnh lúc nào cũng ủng hộ photography của Mai.
Adagio – Images of van Gogh’s paintings in van Gogh’s museum Amsterdam:
http://www.youtube.com/watch?v=DojFdZRhEFo&t=3s
Những bức hình của Mai thật đẹp,
Nhìn mà tưởng mình lạc vào trong.
Ước mong có đôi mắt thần.
Theo Mai khắp chốn gian trần dạo chơi.
DYQT.🌹😁
Năm nay thật là một năm đại nạn của thế giới ! Covid-19 hoành hành nên mọi người đều chịu bó chân ở nhà không đi đâu được.
Những ngày bị confiné như vầy Ng chỉ còn biết mơ tưởng , mong đến ngày các nước được giao dịch đi lại thoải mái cùng nhau , Mai sẽ bay qua bên Pháp này và vợ chồng Ng sẽ dẫn Mai đi thăm lại những nơi Mai thích hoặc là đi thăm những vùng xa lạ khác nữa , Pháp vẫn còn nhiều nơi đẹp và dễ thương để thăm viếng.
Ng rất thích đi chơi cùng Mai vì chắc rằng sẽ biết thêm được nhiều điều hay , lạ , hoặc đặc biệt của những nơi mà Mai muốn đến.
Rất mong ngày đón Mai ở Bourges Mai ơi.
Mai biết bây giờ mình đang sống để chỉ chờ được ngày trở lại những nơi mình đã đi qua. “Ngày ấy thanh bình chắc nở hoa”
Nhớ Mai nhiều .