Dec 18, 2021 (TM)
Tôi có một vương vấn đặc biệt với tháp Pirate Tower mà không hiểu vì sao… hoài cổ, lãng mạn hay cái chất truyện rất ngày xưa của nó?
Cái tháp cô đơn giữa sóng gào.
Bị vùi dập không ngừng bởi chu kỳ thủy triều hai lần mỗi ngày, tòa tháp bằng đá đứng dựa vào vách núi giữa sóng biển cuồng nộ này là lý do tôi qua California những tuần qua.
Không dễ gì tìm ra được tòa tháp bí mật này trên bãi biển nhỏ, kín đáo nằm khuất sau những khu biệt thự xinh xắn trên biển Victoria của Santa Ana, tôi tưởng sẽ bỏ cuộc khi đi lần đầu mà không tìm ra được, và cũng vì biết lối đi vào tháp sẽ hiểm trở lắm khi phải leo qua những ghềnh đá cheo leo sóng biển miệt mài. Lần thứ hai ngay ngày hôm sau tôi trở lại và lần này may mắn hơn, tôi tìm ra được nhờ nghiên cứu kỹ lưỡng vị trí của tháp, nhưng vì không đi đúng vào lúc thủy triều xuống nên tôi không nán lại được lâu giữa những con sóng cuồng nộ đánh liên tục vào rất đáng sợ. Nếu kiên nhẫn một chút, tôi có thể chờ cho thủy triều hạ xuống, nhưng khi thấy những khóm hương cắm trên bãi cát, tôi biết có người đã thiệt mạng ở đó. Ngày hôm sau, tôi trở lại lần thứ ba sau khi biết rõ giờ lên xuống của thủy triều, đợt đầu cao nhất lúc 8 giờ sáng và thấp nhất lúc 3 giờ chiều, 5 giờ chiều thì hoàn toàn không thể nào vượt qua được những mõm đá đã ngập sâu trong nước để vào chân tháp.
Một cái tên rất đáng yêu mà người trong vùng trìu mến đặt cho: Pirate Tower, tháp của những tên cướp biển. Viết đến đây tôi nhớ những tên hải tặc Thái Lan đã tấn công chiếc ghe nhỏ của 108 người tị nạn trong đó có tôi mấy chục năm trước trên Vịnh Thái Lan. Nhưng những tên hải tặc này không phải là những tên hải tặc trong tiểu thuyết phiêu lưu của ngày xưa và không nên thơ như chính hình dáng thon dài của tòa tháp Pirate Tower này. Đó là một khung cảnh đẹp vô cùng … biển, sóng gào, vách đá, hình dáng của ngôi tháp xinh xắn, đó là sự cuồng nộ, nên thơ, bí ẩn, cổ tích, hồng hoang, Romeo Juliet, Sissy, Ludwid II của Bavaria, của Richard Wagner… Tất cả những gì nên thơ trong trí tưởng tượng của tôi đều gói trong khung cảnh Pirate Tower. Khi tôi đến, trời xanh, mặt trời chiều hồng lên tháp, sóng đánh vào vách đá trắng xóa thôi miên. Lần thứ ba khi trở lại, tôi đã ở đó rất lâu, nhìn những đợt sóng bạc đầu đánh vào vách núi rồi rút đi vẽ những trừu tượng chớp nhoáng trên bờ cát mịn, mặt trời chiếu thẳng vào bãi biển, những bóng người tạo nên những khối đen in lên màu biển đẹp não nùng.
Tôi biết tòa tháp được xây từ những vách sa thạch quanh dó. Nhin vào, ta tưởng ngay đến những tên cướp biển gieo kinh hoàng, đến Pirates of the Caribbean, đến Jack Sparrow… Nhưng những tư tưởng này thuần túy chỉ là hư cấu vì tòa tháp chỉ là một cầu thang để dẫn ra biển của William Brown, thượng nghị sĩ của Los Angeles, khi ông xây nó vào năm 1929. Tòa tháp cao 28 mét vươn từ biển lên đến đỉnh của vách đá nơi ngôi nhà của ông tọa lạc, bên trong là cầu thang xoắn dẫn xuống bãi biển. Nhưng sau đó, ông bán lại cho Harold Kendrick, một thuyền trưởng hải quân say mê truyện cướp biển. Kendrick hay trang phục theo phong cách hải tặc và bày các trò chơi cho trẻ con trong vùng mà một trong những trò chơi là dấu những đồng xu trong những khe đá để chúng đi tìm.
Những câu chuyện về những đồng tiền được giấu giữa những khe đá giờ đã bị lãng quên, nhưng ngọn tháp đáng yêu vẫn còn đứng đó, hiên ngang thánh thức sóng biển cuồng nộ và thủy triều xoáy mòn.
Đêm nay trăng rằm, vầng trăng cuối cùng của năm. Lạnh và tái xanh, thảo nào có tên là “Trăng Lạnh”.
Mở cửa nhìn trăng, trăng tái mặt
Khép phòng đốt nến, nến rơi châu
Tôi nhớ có một lần tôi post hai câu thơ trên của Hàn Mạc Tử, một người em của tôi đùa là có lẽ tác giả viết câu thơ đó phải buồn lắm đến đỗi trăng thấy mà tái mặt và nến phải nhỏ lệ.
Đêm nay, trăng cũng tái lạnh xanh xao như thế, trời lại mù sương nên ma quái vampire trên đường phố Bourbon…
Có một vầng trăng trên đường phố Bourbon đêm nay
Những khuôn mặt lướt qua dưới ngọn đèn đường xanh xao
…
Đã lâu lắm rồi từ khi tôi trở nên đáng thương
Khi bị mắc kẹt trong cuộc sống này như một con cừu non thơ ngây
Bây giờ tôi không thể lộ diện vào buổi trưa
Và bạn sẽ chỉ thấy tôi đi dưới ánh trăng
Vành mũ của tôi che đi đôi mắt của một quái vật
Và khuôn mặt của một tội phạm nhưng bàn tay của một linh mục
Than ôi, bạn sẽ không bao giờ thấy bóng đổ của tôi hoặc nghe được tiếng chân tôi khi trăng lên trên đường phố Bourbon.
There’s a moon over bourbon street tonight
I see faces as they pass beneath the pale lamplight
I’ve no choice but to follow that call
The bright lights the people and the moon and all
I pray everyday to be strong
For I know what I do must be wrong
Oh you’ll never see my shade or hear the sound of my feet
While there’s a moon over bourbon street
It was many years ago that I became what I am
I was trapped in this life like an innocent lamb
Now I can never show my face at noon
And you’ll only see me walking by the light of the moon
The brim of my hat hides the eye of a beast
I’ve the face of a sinner but the hands of a priest
Oh you’ll never see my shade or hear the sound of my feet
While there’s a moon over bourbon street
Từ Pirate Tower, tôi lại nói đến vampire mang mặt nạ của một kẻ tội lỗi nhưng có bàn tay của một vị linh mục. Có phải vì trăng tròn làm rối loạn tâm người không nhỉ.
Bạn yêu dấu,
Đêm nay sẽ là đêm dài nhất trong năm, đêm của ngày đông chí.
Bonne nuit!
Tống Mai
Virgnia, Dec 18, 2021
Victoria Beach, California – Pirate Tower nằm khuất sau mỏm đá này
Pirate Tower ở Victoria Beach khi thủy triều xuống
Cầu thang lên tháp đã bị khóa lại không còn dùng được nữa
Em tôi gan dạ, chạy vào chân tháp khi sóng ập vào
Thủy triều xuống tôi mới dám vào tháp
Pirate Tower nằm đằng sau tòa thang trắng.
Tôi đợi thủy triều rút khỏi hồ tròn này mới dám vào
Thủy triều xuống hiện rõ hồ hình tròn. Từ đây có thể đi vào Tower.
Thủy triều cao nhất lúc 8 giờ sáng và thấp nhất lúc 3 giờ chiếu.
Đến 5 giờ chiều thì thủy triều lên lại và Tower hoàn toàn không vào được
TRISTE
Hình thứ nhì được thầy tôi dùng để chuyển qua monochrome, theo thầy một tháp cổ màu đêm sẽ đẹp và hợp với chất cổ xưa của nó hơn.
Tôi biết mình sẽ không bao giờ thấy được tháp ban đêm nhất là vào những đêm trăng, nên khi hình được chuyển qua trắng đen, sự vắng mặt của màu sắc đã làm nổi bật cái tương phản của bóng tối và ánh sáng trong hình, và kết quả thật ảm đạm và buồn. Tôi nghe thấy sự cô độc lạ kỳ, những con sóng vỗ vào bờ trông đe dọa và dường như không gây một âm thanh.
The second image above was converted to monochrome by DoLinh Photography
Dã-Thảo say sưa đọc và say sưa ngắm bãi biển xanh biếc. Có cái hồ tắm, thấy Tống Mai đi ngang và cười dễ thương chi lạ! ❤
Cám ơn chị đẹp Dã Thảo.
Cái hồ tròn trước kia cách đây gần 100 năm khi ông Brown xây là một hồ bơi, nhưng cát và sóng biển qua năm tháng đã lấp đầy và mình có thể nhìn hồ để đoán biết thủy triều cao hay thấp.
Khi Mai ở đó thì rất vui khi nhảy vào chơi với sóng trong hồ.
Em cũng thích loạt hình này của chị Mai rất tươi tắn làm mình vui theo. Mấy cái hình chụp chị Mai cái áo xòe to ra thầy dễ thương ghê.
P.S. Merry Christmas and Happy New Year chị Dã Thảo! Mong chị luôn sức khỏe và yên vui.
Cảm ơn Em nhiều, Merry Christmas & Happy New Year To You, too.🌹❤
Love and hugs.
Ui, hay và đẹp quá chị ơi! Em đọc mà lòng cứ sợ hết. Được thưởng thức những lời và những ảnh này của chị trong một đêm gần tiết Đông Chí (còn 2 ngày nữa) là một đặc ân.
Ôi, cám ơn em tôi!
Chị sẽ đợi hai ngày nữa khi mặt trời gần mình hơn. Đó là lúc ánh sáng đẹp nhất.
Hình “Sóng ngập chân tháp”, giữa khung cảnh thiên nhiên đầy sóng và gió, trên đỉnh một ngọn tháp cổ hoang tàn, một lá cờ vẫn còn, vẫn bay ngạo nghễ; gợi nhớ non nửa thế kỷ xưa “Cờ bay, cờ bay, oai hùng . . .“ nơi một cổ thành hoang tàn vừa qua cơn bão kinh hoàng nhân tạo.
‘Vui hôm nay qua đêm đen tìm thấy ánh mặt trời
Đi lên. Đi lên trên hoang tàn ta xây dựng ngày mai …”
Nghe nhắc lại bản nhạc mà xúc động.
Tất cả đã qua đi.
Cám ơn anh Gia Định.
Bài viết hay và thú vị bên cạnh một tháp Hải Tặc bé nhỏ xinh xinh mang dáng dấp của nhũng lâu đài Pháp thế kỷ 18. Hình ảnh lẻ loi và mong manh của tháp trước những con sóng trông rất thương.
Có phải con chim bé nhỏ kia và con người can dảm trong ảnh đã mang lại sự duyên dáng và ấm áp cho một nơi đầy hiu quạnh.
Cám ơn Mai đã chia sẻ.
Đúng rồi, merci bạn tôi. Khi ông William E. Brown xây tháp thì tháp có tên là “La Tour”(The Tower). Ông xây nó cùng một lúc với ngôi nhà của ông ở trên vách đá và tháp được dùng như một cầu thang đưa xuống biển. Ngôi nhà có tên là Norman House vì kiến trúc theo kiểu Romanesque của Normandy khi ông ở Pháp cuối thế chiến I và bị ảnh hưởng bởi kiến trúc lâu đài của Europe.
Con chim bé nhỏ trong bức hình đẹp quá Mai.
“There’s a little bird that somebody sent
down to the earth to live on the wind
Born on the wind and he sleeps on the wind
this little bird that somebody sent”
youtube.com/watch?v=6PSkSJBhfOk
Con chim đó là chủ thể của khung hình dù nó nhỏ quá đến vô hình không ai để ý.
“He’s light and fragile and feathered sky blue,
So thin and graceful the sun shines through.
This little bird who lives on the wind,
This little bird that somebody sends.
He flies so high up in the sky
Out of reach of human eye.
And the only time that he touches the ground
Is when that little bird
Is when that little bird dies”
Có một con chim nhỏ ai đó gởi xuống trần để sống trên những ngọn gió. Trên những ngọn gió, con chim nhỏ ngủ yên. Thân nhẹ, mỏng manh với bộ lông da trời, con chim nhỏ ai đó đã gởi xuống trần để sống trên những ngọn gió. Chim bay cao, mất hút khỏi tầm mắt, và chỉ khi nào chết mới hạ cánh xuống mà thôi.
Chung vui cùng chị với những tấm hình này!
Cám ơn Khoa!
Chị mong tất cả bình yên.
Em nghe thấy tiếng sóng.
Nếu chị leo được lên tháp, đứng ở một ô cửa sổ, chị sẽ nghĩ về điều gì?
Có lẽ khi chị đứng ở ô cửa sổ của tháp thì chỉ có đại dương mênh mông, con thuyền xa xa, ánh sáng lấp lánh trên nuớc, chân trời… chừng đó cảnh đẹp sẽ im bặt những ý nghĩ khác trong đầu.
Gần Noel và năm mới, chị chúc cô văn sĩ tất cả những gì tốt đẹp nhé.
Em cảm ơn chị. Em chúc chị Noel và Năm Mới an lành.
Ước gì có dịp đến thăm cái tháp tuyệt đẹp nầy!
Ở VN có nguyên một quần đảo Hải Tặc trong vịnh Thái Lan, cách thành phố Hà Tiên 28km.
Cảm ơn Mai.
A. Tân
Hình như anh Tân và chị Tùy có dẫn em đến đó một lần ở Hà Tiên thì phải. Em nhớ hôm đó nhờ bánh xe bị xẹp phải mất thì giờ thay bánh nên khi đến Hà Tiên thì gặp một hoàng hôn rực rỡ.
Chúc mừng em đã tìm ra nó và có những bức ảnh tuyệt vời!
Về VN đến hải đăng Kê Gà em sẽ có những bức hình đẹp không kém…
Cám ơn anh Ân.
Khi nào em về lại VN, dẫn cho em đến Kê Gà nghe.
Cám ơn Mai đã cho em bước vào truyện cổ tích. Những tấm hình vừa đẹp vừa xưa vừa lãng mạn
Nhìn chị trong thế giới riêng của minh thật dễ thương.
Blessed.
Cảnh rất lạ gần như không tin được ở đất Mỹ. Chị chỉ may mắn thôi và thêm một chút kiên trì tìm đến cho kỳ được.
Ba tuần ở bên đó chị chỉ ra biển. Người California rất “fun in the sun”, họ sống vô tư ăn chơi không quan tâm đến gì đến những gì đang xảy ra, nên cái vô tư đó truyền qua cho mình có được “joie de vivre” khi ở trong môi trường đó.
Chị về lại DC chắc buồn. Có lẽ vì thế chị đi California hoài.
Chị về lúc nào thế?
Không đâu, về lại DC thì có cái đẹp của mùa đông và cái đẹp của lạnh lẽo ở đây.
Chị về được một tuần rồi.
Cái đẹp của mùa đông ở vùng DC thì đối với chị không nơi nào sánh được. Chị phải về lại đây trong mùa đông. Chiều hôm qua lái xe trên I-495 mà mê mẫn những rừng cây trụi lá đẹp mê hồn trong sương mù.
Tháp đẹp quá. Nhìn là nghĩ đến chuyện cổ tích. Cô gái có mái tóc vàng thả từ cửa sổ xuống chấm đất. Nghĩ đến con chim trốn tuyết và chàng ẩn sĩ. Nghĩ đến mưa vẫn mưa bay trên tầng tháp cổ. Mừng thấy Mai có những giây phút tuyệt vời.
“Rapunzel, Rapunzel, let down your hair, so that I may climb thy golden stair.”
Cám ơn Hà!
Chị thích cái cuối cùng nhất.
Tuyệt!
Giống như trong mơ. Không một người nào chung quanh
Hôm đó Mai chơi với sóng vui thật.
Ở đó rất vắng người hầu như ít người biết và cũng rất khó tìm ra.
Thiên đàng riêng của Mai.
Mai ơi, Mai đến California mà Th không được gặp Mai.
Mai chụp được những bức hình mà từ trước đến giờ chắc chưa ai chụp được như vậy.
Th cám ơn Mai những hình có một không hai, vì Th chưa được ai cho xem hình chụp ngay nơi không xa nhà Th đang ở.
Merry Christmas and Happy New Year!
“Minuit, chretiens,
C’est l’heure solennelle
Ou l’Homme Dieu descendit jusqu’a nous
Pour effacer la tache originelle
Et de Son Pere arreter le courroux.
Le monde entier tressaille d’esperance
En cette nuit qui lui donne un Sauveur.
Peuple a genoux, attends ta delivrance!
Noel! Noel! Voici le Redempteur!”
Love
Mai
Th rất thích thấy Mai bận rộn, để rồi được ngắm những tác phẫm hay lạ mà không ai có thể tạo ra giống Mai được. Th nhiều khi không sao nói nên lời được, nhưng lòng bội phục và tạ ơn Trời đã cho mình có được một người bạn “sao sáng” như vậy.
Loạt hình Mai chụp đẹp não nùng luôn.
Tháp cô đơn cùng người.
Cám ơn bạn tôi!