May 19, 2018 (TM)
Tôi hay bị thu hút bởi những gì có nhiều dấu lặng bắt ta phải ngưng lại trong im lặng. Thơ của Pháp Hoan như thế, bắt tôi ngưng lại trong im lặng khi đọc xong. Sau đây là những bài thơ tôi trích ra chưa xin phép tác giả. Chất trà xanh trong suốt trong đó làm ngưng lại những huyên náo chung quanh.
Tôi đi ra từ bông huệ
giữa màu xanh bất tận của phương đông
tôi cưỡi trên lưng chú lừa nhỏ
với chiếc miệng xinh đương gặm lấy những nhúm cỏ non
trên lồng ngực sống động của thiên nhiên nguyên thuỷ
Tống Mai
(Cám ơn trước Pháp Hoan cho chị đăng thơ và tranh của Pháp Hoan mà không xin phép)
Con Lừa và Tôi – Painting by Pháp Hoan
Photo Courtesy of phaphoan.wordpress.com
THIỀN SƯ NẤU BẾP
Rời thiền thất,
ông xắn tay chuẩn bị bữa ăn sáng
hơi thở nhẹ đánh thức bóng mây đen ngủ quên trên mái bếp
lặng lẽ trườn đi để lại những giọt sương nằm vương vãi trên đám cỏ gà
Ðuổi hết bầy đàn cơn đói ra khỏi cửa
ông nhen lên ngọn lửa của phép màu
những âm thanh đầy màu sắc va chạm vào nhau
để những cọng rau ngóc đầu hướng về miền mênh mang xanh thẳm
Chiếc quạt lá trong tay đưa đều cùng nhịp thở
lửa tí tách bừng sáng giữa lò than
những chiếc bánh nở to và bát phở chín vàng
con mèo đen trên nóc bếp mơ đuổi theo đàn cá bơi lượn trong lòng biển
Núi rừng mở ra khi sương giá tan đi
con nhái xanh tắm mình trong giếng nước mùa hạ
trà nóng trên bếp được rót ra
vũ trụ sáng nay cùng Như Lai dùng bữa
NGÀY LÀM BIẾNG
Tôi sinh ra giữa vùng đất hoang dã ngập tràn trong đá, hoa và nắng
Tôi lớn lên cùng những lọn tóc xoăn trắng mềm giữa sóng nước đại dương
Tôi cư ngụ dưới lớp vảy đỏ của loài cá biết ca hát trước rạng đông
Biển cả là nơi tôi ghi chép những huyền thoại về loài hải âu đen nghèo đói
Bức tường đá vây kín lối đi nhỏ dần dẫn vào vườn cam đang rộ chín
Tôi bắt gặp chính tôi khi con chim đầu tiên cất tiếng hót đầu tiên.
Sương khói sinh ra giữa chiều tháng tám sau hơi thở vào vừa đủ sâu
Và hơi thở ra vừa đủ mạnh để tạo thành cơn gió mát xua tan mọi nỗi muộn phiền
Bờ đá bằng phẳng cho ta giấc ngủ lặng yên từ cơn bão lớn phương xa
Thông điệp duy nhất từ Thượng Đế là chính bản thân ông đang già cả
Ta phải sống vui lên cuộc đời cho ta hy vọng tình yêu cho ta lẽ sống
Những đám mây bắt đầu nóng chảy giữa đôi tay chín mềm đầy vết cắn mùa thu
Thủy triều tràn qua lòng ngực xóa đi những con đường chưa một lần cất bước
Những trang sách cổ xưa mở ra trong lòng biển cả
đôi chiếc lá nhỏ rung rinh trong lòng người khách biển
ngọn hải đăng rực rỡ chói sáng bay lên
giữa tiệc cưới sao băng nóng bỏng.
Một màu xanh tin cậy của trời đêm
Đủ sức tranh giành với màu đen của cuộc sống!
TĨNH TỌA
Đóng mọi giác quan lại
trong căn phòng bóng tối
đêm xanh hơi thở
sâu lắng, rung động tiếng chuông ngân
Một dòng sông chảy trên một dòng sông
một ý tưởng tràn trên một ý tưởng…
Một sự trừng phạt nặng nề sau một ý niệm thiếu vắng tình yêu
một cơn vui nổi loạn
một vệt sáng trải dài
một giấc mơ hoang dại
Trong dòng ý thức tôi, những con cá bơi nhanh…
Đóng mọi giác quan lại
và cảm nhận trong im lặng diệu kỳ
những chu kỳ của diệt và sinh
luân chuyển trong mê đồ của thực tại
Một dòng sông nuốt chửng một dòng sông
một ý tưởng lấp đầy một ý tưởng…
GIÂY PHÚT TRƯỚC BÌNH MINH
Những cái bóng bị bỏng bởi ánh sáng mặt trời
đang phồng lên dữ dội
che khuất cả một vùng trời
dồn đất trời trở lại vào thời khắc của bóng tối
nhẹ nhàng cho những giấc mộng hồi sinh
khai mở triệu bông hoa trong lồng ngực
vỡ ra những hạt nước mắt thiên thần
trong cốc rượu đắng của thần bình minh
mong manh hơn là những cánh đồng ngập chìm trong sương sớm
long lanh và mờ tối…
tôi đi ra từ bông huệ
giữa màu xanh bất tận của phương đông
tôi cưỡi trên lưng chú lừa nhỏ
với chiếc miệng xinh đương gặm lấy những nhúm cỏ non
trên lồng ngực sống động của thiên nhiên nguyên thuỷ.
Những bài thơ thâm thúy viết từ một người rất trẻ tuổi thật hiếm.