Dưới ánh trăng dịu hiền là nụ cười Đức Phật – Pháp Hoan

July 14, 2022 (TM)

Trăng rằm vằng vặc hắt bóng lên sàn nhà trắng lạnh khi tôi thức giấc đêm hôm qua. Mai nhớ hôm nay thắp hương, bạn tôi nhắc tôi, có, Mai đã cúng rồi.  Mùa Huệ trắng, tôi tha hồ mua về cúng Phật. Trăng tháng Bảy, trăng Mưa Ngâu, trăng Sấm Sét… Xúc động rung mình, tôi đứng lặng nhìn bóng trăng in hình những song cửa sổ trên sàn nhà, màu của hiu quạnh, màu của nhớ nhung… Je suis là, à tes côtés dans l’obscurité.

Tôi muốn mượn những Haiku của Pháp Hoan cho đêm trăng sáng dị thường này, sáng như những mảnh thơ nhỏ êm và lặng lẽ của em tôi.

Tống Mai
Virginia – July 14, 2022

 

 

 

Dưới ánh trăng dịu hiền là nụ cười Đức Phật
Pháp Hoan (法歡)

Giữa một miền cỏ lau
mỗi lần cơn gió thổi
chú nai tơ ngẩng đầu.

Dưới ánh trăng dịu hiền
thứ tôi thấy đầu tiên
là nụ cười Đức Phật

Gió mùa thu nhẹ nhàng
lật từng trang kinh tối
ở bên trên chiếc bàn.

Tăng khách lặng lẽ ngồi
suốt đêm trời mùa hạ
không nói năng một lời.

Tiếng tụng kinh đã ngưng
cây măng trong bóng tối
vẫn mọc lên không ngừng.

Tài sản người xuất gia
ở bên trong tay áo
trăng vàng và cỏ hoa.

Giọt nước mắt nào
lẫn trong muôn hạt
của cơn mưa rào.

9 bài Haiku
(Gửi chị tôi Tống Mai)

Nhang đã tàn rồi
trước sân hoa mận
vẫn còn nhẹ rơi.

Sau trận mưa ngâu
bóng trăng xuất hiện
bên trong chiếc gàu.

Ở trước cổng nhà
hoạ mi vẫn hót
sau ba tuần trà.

Khoác áo nâu sòng
đầu đội nón lá
sư ông ra đồng.

Tiễn khách sang sông
nhà sư gióng một
hồi chuông đại hồng.

Kiến cánh bay đầy trời
chú tiểu vội thổi tắt
nến dưới chân Phật đài.

Đặt xuống chiếc quạt mo
đưa hai tay dụi mắt
chú tiểu bên bếp lò.

Gió thu nổi lên rồi
những cây nhang phực cháy
ở trước sân Phật đài.

Lão ngư vừa cập bờ
lũ mèo hoang tụ tập
ở bến sông ngóng chờ.

Haiku (12)
Ni sư vào làng
một con bướm trắng
đậu tràng áo nâu

(Bài Haiku này để dành tặng cho chị tôi Tống Mai)

 

 

16 thoughts on “Dưới ánh trăng dịu hiền là nụ cười Đức Phật – Pháp Hoan

  1. Những bài thơ quá đỗi dịu dàng, êm đềm. Em thắc mắc vì sao người trong ảnh không ngước nhìn trăng.

    1. Cái tật cúi đầu cố hữu. Nụ cười của đức Phật nằm trong ánh trăng chiếu trên mặt đồi đó Hạnh. Chị luôn ngạc nhiên Hạnh thấy được những điểm rất nhỏ nhưng rất lớn mà chị giấu đi trong những bức hình của mình.

  2. Các bài thơ tuyệt vời! Liên khúc haiku?
    Sao hình này chị Mai lại dùng 02 màu đậm ? Chị muốn nhấn mạnh sự cô đơn tuyệt đối? Màu tối khiến người xem khó thấy Phật cười (hihi), nhưng nụ cười của Phật thì đâu cũng thấy ha chị.

    1. Màu của đồi núi và bầu trời, chị mê nhất hai màu đó, lục đậm và xanh thẳm của đêm không cùng.
      Khoa đã giải thích giùm chị vì sao lại hai màu đậm tối của bức hình rồi đó.

      Cho chị gởi lời thăm Sài Gòn.

  3. “Tiễn khách sang sông
    nhà sư gióng một
    hồi chuông đại hồng”

    Một hồi chuông Bát Nhã cho tuệ giác qua bờ mà Pháp Hoan đặt vào trong một Haiku thật nên thơ.

    Cám ơn Mai đã chọn đăng những Haiku rất thanh thoát đầy ý nghĩa này của Pháp Hoan.

  4. Đọc xong bài viết của Mai, cảm thấy tâm hồn lắng xuống, không vui không buồn, rưng rưng một niềm cảm xúc.

  5. “Ni sư vào làng
    một con bướm trắng
    đậu tràng áo nâu“

    Haiku này Phấp Hoan viết tặng chị, không biết em có thể hỏi PH điều gì đằng sau hình ảnh dễ thương của một con bướm trắng trên áo nâu của ni sư được không chị nhỉ

    P.S. Bức hình của chị thật tuyệt vời và unique as always!

  6. 6 bài Haiku (459-464) – Pháp Hoan (法歡)

    Từ nhành thông xanh
    sương mai rơi ướt
    y phục tăng nhân.

    Đêm dài mùa đông
    ni cô ôm chặt
    tấm chăn trong lòng.

    Mưa đá rơi đầy
    át đi cả tiếng
    kinh này của tôi.

    Mở cuốn kinh đêm
    ngoài kia mưa đã
    về ngang bậc thềm.

    Mưa thu bay đầy trời
    tôi tụng thời kinh tối
    với chăn bông trên người.

    Mặc cho cơn mưa phùn
    hoạ mi bên cửa sổ
    vẫn ca vang không ngừng.

  7. 6 bài Haiku (495-500) – Pháp Hoan (法歡)

    Sau trận mưa rào
    dăm bông bụt nở
    trước sân nắng đào.

    Trên mái chùa quê
    tiếng dế rỉ rả
    suốt đêm mùa hè.

    Nghe tiếng chim cu
    trong mắt tăng lão
    sương dâng mịt mù.

    Dọc lối thiền hành
    những bông cúc dại
    nở ra trắng ngần.

    Tĩnh toạ trong rừng
    gió như hơi thở
    thổi rồi lại ngưng.

    Suốt cả đêm qua
    nằm nghe tiếng lá
    rụng trên mái nhà.

Leave a Reply