June 11, 2019 (TM)
Hôm qua là buổi lễ khai mạc cuộc triển lãm những hình ảnh được giải trong những kỳ thi ảnh hàng tháng của International Photographic Society (IPS) của World Bank và International Monetary Fund (IMF). Tôi ngưỡng mộ IPS đã lâu vì năm nào mùa triển lãm cũng đón xem, nhưng mãi đến 2017 tôi mới thu hết can đảm xin gia nhập và mãi đến tháng Mười Một 2018 tôi lại thu hết can đảm để nộp hình dự thi. Từ đó tự tin hơn một chút khi ảnh của mình lọt vào mắt giám khảo. Mỗi năm vào tháng Sáu, tất cả các ảnh được giải mỗi tháng sẽ được dùng cho cuộc triển lãm tại trụ sở IMF. Năm nay là năm triển lãm thứ 49 của IPS và là năm đầu tiên của tôi. Thành viên IPS là nhân viên của IMF và World Bank. Tôi nhớ những năm trước mỗi mùa triển lãm tôi đã bỏ rất nhiều buổi ăn trưa của mình để quanh quẩn ngưỡng mộ những tấm photojournalism ở những nơi như India, Myanmar, Vietnam, và những nước trong khối Arab.
Tôi đã từng loanh quanh tham dự một vài hội nhiếp ảnh mấy năm qua nhưng thấy lạc lõng thờ ơ sau một thời gian ngắn sinh hoạt, cho đến khi vào IPS hội của nơi mình làm việc thì ah, this is home indeed. Sao thế nhỉ, có phải vì khuynh hướng nhiếp ảnh của IPS nghiêng về human development, cho phép tôi nói là hầu hết mang ý nghĩa nhân bản, nên tôi tìm được sự đồng cảm không khó. IMF và World Bank thành lập IPS chỉ vài năm sau khi United Nations thành lập World Bank/IMF năm 1944 sau Thế Chiến thứ Hai, mục đích tài trợ cho các nền kinh tế bị chiến tranh tàn phá của Châu Âu. Sau khi Âu Châu được phục hồi thì sứ mệnh của World Bank và IMF chuyển hướng qua các nước kém phát triển. Những bức ảnh những thành viên góp nhặt từ những vùng đất xa xôi kém may mắn mang đầy ý nghĩa đằng sau. Tôi luôn tìm một ý nghĩa đằng sau. Một bức hình chỉ gây chú ý khi nó nói lên được điều gì, when it can speak.
Trong loạt hình triển lãm năm nay của tôi, có một tấm theo chủ đề “Broken”, nhìn vào rùng mình đen tối, nhưng khi dự thi tôi không tìm ra được tấm nào trong collection của minh nói lên sự tan nát hủy hoại nên đành dùng nó. Một chiếc ghế đỏ trong một phòng giam đổ nát của nhà tù Eastern State Penitentiary ở Philadelphia, Pennsylvania. Đó là một nhà tù lớn, khắc khe đóng kín với thế giới bên ngoài cho những tội phạm tày trời. Al Capone từng là một trong những tù nhân. Đó là 50 năm trước, Penitentiary đã bị đóng cửa năm 1971, gần năm mươi năm hoang phế, bây giờ chỉ còn là một bảo tàng viện cho du khách. Tôi rất hối hận đã vào đó chụp hình và lấy làm tiếc là nó đã được giải để bây giờ phải trưng bày ra. Nhưng nó nói lên sự suy tàn của một hệ thông pháp luật bất nhân. Broken! Một hệ thông nhà tù tàn khốc phải bị phá đổ đi. Tôi vào đây vì theo bạn chụp hình theo phong cách HDR, những phòng giam đổ nát, rỉ sét biến màu lục, đỏ, xanh là nơi lý tưởng cho HDR photography, không biết bao nhiếp ảnh gia đã đến đây. Nhưng tôi phải trả một giá rất đắt với những ngày kế tiếp tâm tư xáo động và những cơn ác mộng ban đêm.
Tống Mai
Virginia – June 11, 2019
OPENING CEREMONY
My gallery of four winning images
So wonderful. Congratulations, Mai! Tấm nào cũng đẹp cả. Tấm “What a Wonderful World” rất lạ. có hồn, nét mặt diễn tả được một cảm xúc cao độ, thăng hoa với âm nhạc.
Hà đọc được giòng chữ nhỏ ti trên tấm nhãn đó giỏi thật.
Mai chụp anh chàng nghệ sĩ hát dạo này trên bậc cấp trước nhà thờ Sacré Coeur ở Montmartre, nhìn xuống thành phố Paris. Anh ta mở toang phổi để hát.
Cái theme ảnh của tháng đó là “Joy”.
“I see skies of blue and clouds of white
The bright blessed day, the dark sacred night
And I think to myself what a wonderful world
The colors of the rainbow so pretty in the sky
Are also on the faces of people going by
I see friends shaking hands saying how do you do
They’re really saying I love you”
I love the lone raft, the lone tree and the lone man on the vast, blue canvas the most, I wish I could be the one in that scene looking across the ocean.
You have beautiful photographs. I’m glad I met you and come to know your wonderful photography.
Hvala Vam Katarina !
I admire your photography too and I’m glad I met you too.
Congratulations chi Mai! Beautiful work..
Thank you Lan, chị rất vui Lan đã vào blog của chị và để lại dấu chân.
Tấm hình thứ 3, màu sắc hài hòa, các đường nét trên chủ đề rất rõ đẹp! Nếu bà cụ lùi một bước nữa thì tuyệt hơn chị Mai hí! Còn lại những tấm kia đều đẹp và đã khen.
Đúng rồi, chị vẫn tiếc đã không lấy được góc cạnh của bà cụ đứng lùi bên phải của rặng núi. Vân có mắt nhìn rất hay, rất photographic.
Tuyệt vời, Congrats T. Mai nghe.
Tak K. Hải !
Congratulations Mai. I saved two photos with Mai in.
Cám ơn Dã Thảo.
Chúc mừng Mai và very proud of you !
Cám ơn anh Hoằng !
Good morning.
Sáng sớm 4:00am đọc hay quá.
Chị không biết bao giờ mới tìm được sự tự tin về nhiếp ảnh như Mai.
Thank you.
Mai nghĩ khi chị MLien chụp hình và don’t mind about what other people think of your images, if they like them or not, only then can you come to like what you capture. If your images can say something to you, then it’s all that matters.
Chúc mừng Chị Tống Mai !!!!!
Cám ơn em tôi.
Những tấm hình đẹp và đầy màu sắc nhân bản của Mai , đã xuất hiện trong thế giới nghệ thuật đúng nghĩa, Từ đây, sẽ có rất và rất nhiều người nữa thưởng lãm.
Xin chúc mừng và xin được chia vui cùng Mai.
Saigon, 12-6-2019.
KC
Cám ơn Cúc.
Cám ơn chị TMai for sharing- chắc hôm nào phải ghé qua xem triển lãm này mới được .We are so proud of you, chị TMai. Mình thật mừng là finally chị đã overcome được sự ngại ngùng để participate và ĐOẠT GIẢI trong một hội nhiếp ảnh có tầm mức quốc tế.
Cám ơn chị QMai.
Chúc mừng em !
Anh rất thích hình thằng bé gặm củ cà rốt.
Đó cũng là hình tội nhất của em ở Kathmandu. Buổi ăn sáng của nó là một củ carrot khổng lồ dính đất.
Những chuyến du hành qua các lục địa khác nhau . Những cuộc hành trình đôi khi gian nan qua các miền núi non hiểm trở , thiếu thốn các điều kiện vệ sinh cần thiết , Mai vẫn can đảm , kiên trì dấn bước để kiếm tìm những hình ảnh mà Mai mong muốn , những khoảnh khắc bất chợt được thấy , được ghi lại những sinh hoạt của các mảng đời hiếm gặp trong xã hội tây phương để bổ sung vào các đề tài cho hình ảnh sưu tập .
Tất cả đã mang lại kết quả đáng vui mừng và hãnh diện hôm nay .
Thật tuyệt vời ! Chúc mừng Mai .
Thân thương ,
Cám ơn Ti.
Một góc này chỉ biết rong chơi !
Em chúc mừng chị Tống Mai!
Chị cám ơn Pháp Hoan.
Cám ơn chị Mai.
Nói gì hè? So proud of you?
T thấy vui vui khi những bức ảnh nghệ thuật đầy tính nhân văn, mênh mông tình yêu thiên nhiên và con người (nhiều lúc tiềm tàng đau khổ và cô độc!) của chị được recognized và thưởng thức.
Không giải thích được, nhưng T thấy thích nhất bức chiếc bè, cành cây, và người đàn ông đơn độc trên biển vắng. Ngắm nó, bỗng nhiên thấy:
“Hôm nay lạnh mặt trời đi ngủ sớm.
Anh nhớ em! Trời hỡi, anh nhớ em!”
Cái tên vậy thì dài quá!
Congrats, chị Mai.
T. làm chị cười.
Chị thì nghĩ đến những câu sau cho bức hình “Longing”:
Alone between the sky and sea
An island
Reaching out to me
Neglected
A world apart rejected
It’s wild shore
Deserted and unsought for
An island
An island
A vision calling me
An island in the setting sun
Alone
At peace when the day is done
Protected
It’s secrets undetected
Illusion
Untouched and in seclusion
An island
An island
At peace when day is done
I must go there
Without the crowds around me
There with silence to astound me
Alone to face my destiny
To understand what life might be
I must go there
To take my future chances
To turn away the backward glances
Then in that moment I will know
Why we are apart
When still I love you so
Em cảm phục tâm hồn nghệ thuật của chị !
Tranh triển lãm đã nói lên nhiều điều chị ạ !!!
Chúc chị thật khỏe để đi nhiều hơn!
Cám ơn Liên.
Mai ơi, hình Mai chụp đẹp quá, Mai quá tài hoa.
Cám ơn chị Lan Anh.
Mai đã có những thành tích rất đáng khen ngợi và hãnh diện. Chúc mừng Mai và hẹn sẽ tiếp tục trong Exhibition 2020.
Có một ảnh ở đây rất đặc biệt đó là trong theme “Broken”, ảnh này có thể tham gia concours de photojournalisme (Le prix World Press Photo), nó tạo ra nhiều ấn tượng khác nhau tùy theo sự cảm nhận của người xem, một tương phản độc đáo, Mai đã làm được một điều không phải ai cũng làm được trong lãnh vực photography. Mai post lại ảnh này để tất cả cùng xem đi Mai.
Con đường phía trước của Mai rất sáng và không it thử thách. Bon courage et Bonne chance nghe Mai.
Mai đã bỏ hình theme “Broken” vào.
Sở dĩ Mai không bỏ vào vì nhìn mà sợ. Đó là phòng cắt tóc, cái ghế đỏ không bị hủy hoại, nhưng cả căn phòng thì đổ nát. Có cái sức sống trong sự đổ nát đó. Hầu như đây là nơi thú hút những người nhiếp ảnh nhất. Ánh nắng chiếu xuống trên ghế từ một khung cửa kính nhỏ trên trần là ánh sáng thiên nhiên duy nhất. Nhà tù đổ nát vẫn còn được gìn giữ nhắc nhở cái kinh hoàng của hệ thống tù tội khắc độc.
Chị ơi em đang đi retreat bên Maryland. Nhìn hình chị chụp trông chị rất khoẻ đẹp và happy.
Chúc mừng chị! Chị rất tuyệt vời!
A wonderful world for you !
I’m off the deep end
Watch as I dive in
I’ll never meet the ground
Crash through the surface
Where they can’t hurt us
You’re far from the shallow now…
We are not settled on living in the shallow
We are far from the shallow now…
Mừng Mai và chúc mừng những đứa con tinh thần của Mai đã hòa nhập cùng thế gới âm thanh và màu sắc.
Cám ơn bạn tôi.
Ngày nào đó Mai ước được photograph những show áo dài tuyệt vời của Diệu.
Chị Mai, em hy vọng sẽ xuống DC kịp để xem.
Em không ngạc nhiên chút nào vì đã ngưỡng mộ photography của chị từ lâu.
Chị đợi KA, they will be on display until July 12
Congratulations! Mai tài giỏi quá, chịu khó,
thêm đôi mắt nghệ thuật, tài đạo diễn, để có những bức ảnh tuyệt đẹp, đầy ý nghĩa,
“Đời vẽ tôi tên mục đồng
Rồi vẽ thêm con ngựa hồng
Từ đó lên đường phiêu linh” 😀
Cám ơn Thạnh.
“Chỉ Có Ta Trong Một Đời” nếu nối với “Rong Chơi Cuối Trời Quên Lãng” thì tuyệt, nhất là nối những câu cuối của hai bài với nhau.
Mai, Your photos are sooo wonderful. I saw the exhibit this morning. Oh, “what a beautiful world” (yes, you really captured his “joy” that was evident in his face and body) and the execution chair.
You come through in your photos, too. You capture beauty, misery, goodness and more in all your work.
Wow, thank you Susan ! You really took the time to go see my exhibition and I’m so touched !
Tomorrow is the last day of the exhibit and I will go there to retrieve my photos.
I took the “What a Wonderful World” photo of the street musician when he was bellowing out his lung on the steps of Sacre Coeur in Paris .
Cái ghế cắt tóc màu đỏ trong nhà tù là màu hy vọng trong tăm tối. Đó là cái em thấy khi nhìn bức hình đó.
Còn hình ông hát dạo oát miệng ra tống hết cái vui trong phổi mình ra thiệt là đẹp.