Những câu chuyện đằng sau những bức hình và World Bank/IMF International Photographic Society – Tống Mai

Jan 20, 2022 (TM)

I look at you all, see the love there that’s sleeping
While my guitar gently weeps
I look at the floor, and I see it needs sweeping
Still my guitar gently weeps

Tôi mang những ý nghĩ u uẩn trong đầu mình đã quá lâu. Một năm, hai năm. If I could shake it off. Nếu tôi làm tan được lớp sương mù đang trói mình bên trong, nếu tôi thoát được bàn tay ngột ngạt của nó, chỉ cần một chút hơi thở nhẹ của đấng thiêng liêng nào đó thôi để gọi về nắng ấm.

I look at the floor and I see it needs sweeping, while my guitar gently weeps. Những câu thơ trong bản nhạc này của The Beatles thấm thía hơn bao giờ.

Still my guitar gently weeps.

Thế giới đầy cát bụi
Và cây đàn của tôi đang nhỏ những giọt buồn.

Tôi tắt stereo, căn phòng rơi vào im lặng. But still my guitar gently weeps. Đã 7 giờ tối mà tôi chưa dùng cơm, rồi lại giật mình nhớ ra hôm nay là kết quả của buổi thi ảnh hàng tháng Monthly Competition của hội nhiếp ảnh International Photographic Society IPS của World Bank/IMF. Khi tôi login vào buổi họp online thi người giám khảo đang phê bình những hình không được giải. Tôi hồi hộp khi ông đi qua hết loạt hình không được chọn mà không thấy hai bức mình nộp trong đó.

Giám khảo lần này là Don Becker, từng là phó giám đốc và giám đốc kỹ thuật của Washington School of Photography. Ông giảng dạy các hội thảo về nhiếp ảnh studio, các đề tài khác nhau như kỹ thuật ánh sáng, chụp ảnh chân dung, ballet, phong cảnh và thiên nhiên. Ông nói đến sự quan trong vô cùng của ánh sáng trong nhiếp ảnh vì đó là sự xác định độ sáng và bóng tối, là giai điệu, là hồn của bức hình. Đề tài thi lần này là black and white photography.

Bạn yêu dấu,

Nếu để ý thì hai bức hình được giải của tôi chỉ có cây cối là chủ thể. Tôi yêu cây. Sự đấu tranh bất tận của nó để hiên ngang trên bờ sinh tử làm tôi không ngừng khâm phục. Trong kho hình của tôi thì cây chiếm đa số.

Bức được giải nhất “White”  tôi chụp Constitution Lake ở Washington DC trong trận bão tuyết ở Washington DC hai tuần trước khi tất cả đều chìm trong một màu trắng uyên nguyên, chỉ còn lại vài nét chấm phá của những thân cây trụi lá và những băng ghế công viên lạnh không người.

Bức được Honorable Mention “Under the Oak Tree” chụp ở một ngọn đồi gần Shenandoah Valley, nơi tôi thường đến khi có tuyết rơi để chụp những sinh hoạt dưới hai cây sồi trên đồi.

IMF và World Bank thành lập hội nhiếp ảnh chỉ vài năm sau khi United Nations thành lập World Bank/IMF năm 1944 sau Thế Chiến thứ Hai, mục đích tài trợ cho các nền kinh tế bị chiến tranh tàn phá của Âu Châu. Sau khi Âu Châu được phục hồi thì sứ mệnh của World Bank và IMF chuyển hướng qua các nước kém phát triển. Những bức ảnh những thành viên góp nhặt từ những vùng đất xa xôi kém may mắn mang đầy ý nghĩa đằng sau.

Tôi bỗng cảm kích sự sinh hoạt nhiếp ảnh quí báu này của IPS, những bức hình khiêm nhường của mình trở nên sống động mang một ý nghĩa mà tôi hằng mong muốn.

Đêm đã khuya.
Bonne nuit!

Tống Mai
Virginai – Jan 21, 2022

 

January 2022 – Theme: Black and White Photography – Judge: Don Becker
https://flic.kr/s/aHBqjzziz5
imfwb-ips.org/january-2022-winners/

White

Under the Oak Tree

 

 

November 2021 – Theme: Storytelling – Judge: Sean Harris
https://flic.kr/s/aHsmX8FC6a

Hai bức được giải Honorable Mention trong kỳ thi tháng Mười Một 2021.
Đề tài: Story Telling – Câu chuyện đằng sau những bức hình.

 

The Orphan

Harris:  Yes, Mai, I love to hear from you. This picture, when I first looked at it, ok, it’s a road, it’s a scene, I kept on going, then, I came back and the second time I looked at this picture again, I was struck by the little girl’s shadow and realized the light here is very interesting. Can you tell us if this is Tibet, somewhere in Asia …?

Mai: It’s about the contrast of two lives:  One of lost childhood and the other with motherly warmth. One has to earn a living at a very young age while the other has a better future with schooling and family. The less privileged is probably dreaming of having a normal childhood and could go to school like the one walking with her mother at the far end of the road on a mountain in highland Vietnam.

Harris: Excellent. This is a wonderful photograph.

 

The Sad Clown and Me

Cô đứng rất lâu, tôi cũng đứng nhìn cô rất lâu. Khuôn mặt hướng về phía mặt trời đang lặn kia tôi có thể đoán đang mang tâm trạng gì. Clown Triste và cô gái. Một ý tưởng chợt bùng lên. Tôi đưa búp bê vào bức hình để cho nó tựa vào cột gỗ đối diện với cô gái. Đột nhiên tôi thấy được khuôn mặt của cô qua khuôn mặt của nó. Bức hình cất tiếng nói, một mảnh nhỏ thất lạc đã được tìm ra. Bức ảnh trở nên sống động khi những gì khuất đằng sau phản chiếu lên khuôn mặt của con búp bê.

Harris: The beautiful thing about this picture is that I have no idea how you made it and that’s what a lot of people look for in pictures like this.  Tell us a little about this picutre, Mai, please.  It evokes mystery right away. It caught my eyes as soon as I saw it. What’s going on, wha’s happening here?

Mai: I couldn’t see her face, then I looked at the doll and I looked at the girl and suddenly I saw the reflection of her inner self on the sad doll and I think she must be very sad with something going on in her heart.

Harris: It’s very mysterious which makes it very deep and that’s the reason we go around with our camera.

 

 

21 thoughts on “Những câu chuyện đằng sau những bức hình và World Bank/IMF International Photographic Society – Tống Mai

  1. Tuyệt vời. Hà thích câu dịch của Mai. Và cây đàn của tôi đang nhỏ những giọt buồn. Hà luôn luôn thích xem ảnh Mai chụp. Chúc mừng Mai được giải thưởng.

  2. Chuc mừng em!!!
    Thành công cả năm….và thành công cuối năm.
    Bước sang 2022 sẽ thành công hơn nữa nếu có về thăm Việt Nam và săn ảnh ở VN.

  3. Bức hình “The Orphan” rất đẹp về ý nghĩa, khung cảnh, nhân vật, ánh sáng. Hình ảnh hai trẻ đi trên đường dài, vắng lặng, một trẻ được nắm tay rảo bước cùng một phụ nữ. Trẻ kia, tươm tất với quần, áo, mũ, giầy, túi đeo, túi xách, đi sau, cô đơn lặng lẽ. Với người xem, không biết hơn về ba nhân vật trong hình, có cảm nghĩ khác, khác với “The Orphan” và “One of lost childhood . . . .” Vẫn mong rằng, trẻ đi sau, dù đi cô đơn, sẽ đến cùng một nơi với trẻ đi trước, được nắm tay. Hai trẻ, dù đi thế nào, mong rằng vẫn đang hưởng tuổi thơ và sau này có thể nhớ lại kỷ niệm êm đềm của một ngày trên con đường xa vắng đó. Hai bức hình được giải hàng tháng của World Bank/IMF International Photographic Society 11-2021, quả rất đặc sắc.

    1. Cám ơn anh Gia Định với cái nhìn hy vọng.

      Cô bé đó hình như chỉ bốn năm tuổi, cha mẹ đẩy ra đường ăn xin. Những đứa bé như thế khắp nơi những khu du lịch ở Sa Pa vì khách du lịch thường động lòng cho tiền nên cha mẹ càng dùng con nhỏ để kiếm tiền, kết quả là những đứa bé không được đi học.

      Năm đầu Mai qua thì thấy những đứa bé đó chừng mười tuổi, hai năm sau qua lại thì các em nhỏ hơn nữa vì càng nhỏ khách du lịch càng thương. Một điều lạ nữa là có nhiều trẻ người Tàu trong đó (Sa Pa sát biên giới VN). Trở nên tệ nạn xã hội rất buồn.

  4. Xem đi xem lại hai hình vừa được giải của Mai, tâm hồn như cuốn hút lắng đọng trong không gian ấy, không hiểu vì sao, mặc dầu bối cảnh lẫn màu sắc lạnh lẽo. Đây là hai bức hình hoàn hảo mọi mặt, giá trị vĩnh cửu.
    Không ai cũng có thể chụp được những tấm hình như thế, có muốn cũng không được. Mai giỏi lắm.

    1. Cảnh vật dưới tuyết là một màu uyên nguyên đẹp không tưởng. Ông Harris khi bình ảnh cũng nói là ông có cảm giác peaceful and tranquility và ông nói ông có thể “hang these photos on the wall for many many years”. Mai nghe mà cảm động.

    1. Cám ơn Mai đã nhắc lại câu viết này của thầy Nhất Hạnh. Thật bùi ngùi luyến tiếc một nhân tài, một biểu tượng từ bi, một tâm hồn nên thơ, một nhà văn thơ siêu việt hiếm hoi trên đời. Một vị Bụt!

  5. Congratulations, chi TMai! Mình rất mừng cho chị đả tìm được đúng nơi để gửi những tác phẩm của mình. Những vị giám khảo có chiều sâu của tâm hồn để hiểu được ý nghĩ của chị khi đứng trước một cảnh đẹp của thiên nhiên hay một sự kiện đau thương của xã hội!

    1. Cám ơn chị QMai. Mai biết mình rất may mắn và thích hợp nơi nầy, có những thành viên trong IPS dùng ống kính để trình bày những vấn đề xã hội nhân bản nên Mai rất cảm phục, hầu hết là những người làm việc ở những nước nghèo kém phát triển.

  6. Chúc mừng chị!
    03 tấm ảnh tuyệt vời!
    Vẫn là sự đồng cảm giữa người chụp – người chấm, và cả người xem 🙂

  7. Chúc mừng Tống Mai đoạt giải Honorable,
    Hai tấm hình đã làm Thảo vô cùng xúc động,
    Thảo thấy nhiều lần trên file của Mai, biết không!
    Êm đềm tĩnh lặng, Thảo nằm yên lắng nghe.
    Nhìn tuyết không thấy lạnh mà thấy vui,
    Cái vui bên trong làm tuyết ấm bên ngoài.

    DTQT.

Leave a Reply