Jan 14, 2018 (TM)
Kiều Lan của Vietnamese Photographic Society of Metropolitan Washington (VNPS) đi Italy về đã mấy tháng nay mà bây giờ tôi mới được thưởng thức hình của Lan chụp. Nhưng không uổng công đợi, những hình chụp sắc nét lẫn những hình dùng kỷ thuật ICM Intentional Camera Movement để tạo những mơ hồ và màu sắc run rẩy này đều đẹp làm sao. Impressionistic photography Lan say mê theo đuổi đang quay lại mỉm cười hài lòng với Lan đấy.
Cám ơn Lan những tác phẩm này. Nhìn Ponte Vecchio thì nhớ những ngày xưa lang thang Florence, nhớ Florence thì kéo theo nhớ phim “Room with a View” trong đó cô Lucy đứng trên phòng mở toang cửa sổ nhìn xuống khung cảnh cầu Vecchio bên dưới. Và còn nhớ Piazza Sisterna trong phim “Tea with Mussolini” ở Florence nữa.
(Mặt trời chìm xuống, chết đuối trong thác lũ màu hồng, tím, vàng, tràn ngập cả Florence và làm những đường nét sắc cạnh của thành phố vững chải này trở nên mờ nhạt như thành phố của những giấc mơ. Đó là một cảnh tượng làm xao động ngay cả những giá rét nhất của trời đất và không khỏi làm cho ta ngây ngất say)
“She fixed her eyes wistfully on the tower of the palace, which rose out of the lower darkness like a pillar of roughened gold. It seemed no longer a tower, no longer supported by earth, but some unobtainable treasure throbbing in the tranquil sky.” (EM Forster – A Room with a View)
(Nàng nhìn thắm thiết vào ngọn tháp của cung điện đang vươn ra khỏi bóng tối bên dưới như một cột trụ giác vàng. Bổng nhiên nó không còn là một ngọn tháp nằm trên mặt đất nữa, mà là một kho tàng xa vời nào đó đang lung linh trên bầu trời yên tĩnh.)
Tôi biết một ngày nào đó thế nào mình cũng sẽ trở lại Florence.
Tống Mai
Bức đầu tiên hay quá.
Những multiple exposures khi Lan chụp merge lại với nhau tạo những bóng mờ tuyệt vời.
Hôm nay vô tình lạc vào blog của chị, rất thú vị! 🙂
Tuy nhiên, 2 bức đề Vatican Piazza San Pietro là nhầm lẫn vì đó là Piazza San Marco ở Venice. https://en.wikipedia.org/wiki/Piazza_San_Marco
Cám ơn Linh đã cho chị biết. Tác giả của những bức hình đó khi gởi hình không cho chị biết chụp ở đâu, nên chị chỉ đoán theo trí nhớ của mình. Chị đã sửa lại.
Và cám ơn Linh đã đi lạc vào blog của chị
Tống Mai
Dạ, Thực ra em cũng vừa đi ngắm hoàng hôn và bình minh ở Bagan về nên vô tình search thấy bài thơ và những tấm ảnh của chị chụp. Thơ hay và ảnh rất đẹp ạ! 🙂
Cám ơn Linh. Vậy là Linh đang ở Bagan, ôi how lucky !
Chị chỉ mong có dịp trở lại đó để được thật sự “sống” trong đó vài ngày nữa. Chị thích nhất là Bagan, tưởng như được sống trong thời “quế trầm” vậy.