Jan 16, 2018 (TM)
Gởi Pháp Hoan:
Nghe bản nhạc này lần đầu thì chú ý ngay, nó oai hùng vượt lên hẳn sự tầm thường.
Chị kéo post của Pháp Hoan qua Khung Cửa Hẹp này nhé. Kéo qua đây chưa có phép của tác giả.
Bài nhạc phổ thơ rất hay, kéo hồn đi ngàn dặm ngàn khơi.
Tống Mai
Thu (nhạc phẩm)
Pháp Hoan, Phapxa Chan)
Click vào đây để nghe:
https://soundcloud.com/user-362374861/thu
Cây Táo Dại Cuối Mùa
Chào buổi sáng những ngày thu còn sót lại!
Đây là tập hợp của vô vàn thứ mà chúng tôi không thể đơn giản chỉ ghi là “thơ Pháp Hoan, nhạc Phapxa Chan”. Tôi từng nói là có quá nhiều mưa, nắng nơi đây; cả những thời khắc thi sĩ muốn gieo mình vào vực thẳm của mùa thu như những chiếc lá vàng nhưng âm nhạc tôi đã kéo lõm không gian để sự chết kia mãi mãi là câu chuyện đang được kể (tựa như một tấm đệm êm để anh chìm rơi mãi). Chưa từng dám ngăn cản Pháp Hoan và cũng không thể ngăn Pháp Hoan chết nên hãy để mùa thu của anh ấy đâm xuyên qua màng nhĩ chúng ta như những cành khô của cây táo dại…
Xin mời đọc nguyên tác thơ của Hoan trước khi đọc phần chuyển soạn ca từ và nghe hợp xướng của tôi.
THU
(Nguyên tác thơ của Pháp Hoan)
https://phaphoan.wordpress.com/2017/08/07/thu-phap-hoan/
Tôi nằm yên nghe gió cuốn lá rơi trên đầu
tôi nằm yên nghe lời than thở từ biển cả
dưới lòng đất sâu nước đang reo lên vui sướng
có tiếng súng nổ đâu đó trong rừng khô mùa thu
và đâu đó tiếng dã thú kêu gọi cái ác trong lá mục
tôi đợi chờ cái chết của tuổi trẻ
tôi đợi chờ ngày mưa
tôi đợi chờ tháng nắng
và đợi chờ trên con đường cùng tôi
là cây táo dại
với những cành khô đã hoá thành gai nhọn
đâm sâu vào những quả chín cuối mùa
***
THU
(Chuyển soạn của Phapxa Chan)
Tôi nằm yên nghe gió cuốn lá rơi trên đầu
tôi nằm yên nghe lời than thở từ biển cả
dưới lòng đất sâu nước đang reo lên vui sướng
có tiếng súng nổ đâu đó trong khu rừng khô mùa thu
Và đâu đó có tiếng loài dã thú kêu gọi cái ác trong lá mục
và đâu đây có tôi đợi chờ
Tôi đợi chờ ngày mưa
tôi đợi chờ tháng nắng
và đợi chờ trên con đường cùng tôi
là cây táo dại
là cây táo dại
với những cành khô hoá thành gai nhọn
đâm sâu
đâm sâu
đâm sâu
đâm sâu vào những quả chín cuối mùa
Tôi đợi chờ ngày mưa
tôi đợi chờ tháng nắng
và đợi chờ trên những con đường cùng tôi
là cây táo dại
là cây táo dại
với những cành khô hoá thành gai nhọn
đâm sâu
đâm sâu
đâm sâu
đâm sâu vào những quả chín trong tôi
Tôi chờ mưa
tôi chờ nắng
và đợi chờ cái chết của tuổi trẻ
Nhưng ô hay, mùa thu bỗng quay về!
mùa thu bỗng quay về!
mùa thu bỗng quay về!
dưới lòng đất sâu nước đang reo lên vui sướng
có tiếng súng nổ đâu đó trong khu rừng khô mùa thu
Nhưng ô hay, mùa thu bỗng quay về!
mùa thu bỗng quay về!
mùa thu bỗng quay về!
Thu quay về!
Xin tri ân sự công sức quý báu cho của những người đã hình thành nên tác phẩm
Tác giả thơ: Pháp Hoan
Chuyển soạn, hòa âm – dàn dựng hợp xướng: Phapxa Chan
Phối khí: Nhạc sĩ Dương Đức Thụy
Các ca sĩ thể hiện: Viết Danh, Phương Anh, Tô Hải Ninh, Uyên Trang, Đào Anh Khôi, Minh Tới, Ngọc Tú
Kỹ thuật phòng thu: Hoàng Tú Studio
Tranh minh họa: Thợ săn, 1943, Andrew Wyeth
Nhạc phẩm được khởi soạn đến khi hoàn thành mất 3 năm và thu âm trong 3 tháng. Đến nay, bản thu gửi đến các bạn chưa phải là bản hoàn chỉnh hoàn toàn nhưng là bản gần nhất với sự tưởng tượng của các tác giả và nhiều nỗ lực nhất của các ca sĩ. Một số lỗi kỹ thuật còn tồn tại, xin sẽ update trong thời gian ngắn nhất khi đôi tai và cái túi của chúng tôi hồi sức.
Chân thành cảm ơn!
Bản nhạc thật hay chị nhỉ. Bài này PH thích nhất trong những bài Pxa phổ thơ. Hai anh em ấp ủ hơn ba năm mới được thành quả như thế.
Bản nhạc hay quá, cả một orchestre réo lòng.
Pháp Hoan Phapxa là ai vậy chị Mai? Nghe như của một nhạc sĩ đã có tiếng tăm.
Chị chỉ biết Pháp Hoan là nhà thơ, hầu hết là thơ thiền.
Làm thơ, dịch thơ hầu hết là thơ Đức.
Pháp Hoan còn viết những truyện cực ngắn (flash fiction) dưới bút hiệu Lê Khải.
A gentle soul.
Công dân Đức nhưng bây giờ đang ở Vietnam.
Chị chỉ biết chút ít vậy thôi.
Pháp Hoan và Phapxa Chan hình như là hai anh em (?)
Pháp Hoan còn là họa sĩ nữa.
Vào đây thăm website của Pháp Hoan:
https://phaphoan.wordpress.com/
Pháp Hoan và Pháp Xa là anh em tâm linh ạ, Quen biết đã hơn 10 năm. Cùng sinh năm 1992.
Chị cũng đoán vậy.
Pháp Xa có phổ nhạc một bài thơ của thầy Nhất Hạnh “Tổ sâu bé nhỏ” chị rất ngạc nhiên vì đúng bài thơ tâm đắc trong đó có đoạn:
Bài hát ngày xưa mẹ dạy,
Tôi hát lại em nghe:
“Con nai con đã nằm yên ổn
Trong đôi tay chở che
Của chàng hiệp sĩ
Và ngộ nghĩnh thay,
Con chó sói bỗng nhiên thấy mình bơ vơ“
Đúng rồi chị. PXa phổ nhiều thơ thầy NH.
… là cây táo dại
với những cành khô đã hoá thành gai nhọn
đâm sâu vào những quả chín cuối mùa.
Y tưởng thơ Pháp Hoan diệu vợi rất thiền.
Đến phần chuyển soạn cho nhạc, bài thơ đã trở nên đẹp quá cho buổi giao muà sang Thu, với ban hợp xướng tuyệt vời làm nhớ lại Tiếng Tơ Đồng, hợp ca Thăng Long ngày xưa.
Cám ơn tác giả bài thơ, nhà soạn nhạc, ban hợp xướng và cám ơn Mai đã giới thiệu.