May 27, 2020 (TM)
Em có một nơi nương tựa mà không ai có thể phá đổ và cướp giật đi được. Và không ai có thể làm lay chuyển niềm tin của em, bởi vì niềm tin ấy không nương tựa nơi bất cứ một giả lập nào của thế giới hiện tượng. Niềm tin ấy và tình yêu là một, thứ tình yêu chỉ có thể phát hiện khi em bắt đầu nhìn thấu qua thế giới hiện tượng giả lập để có thể thấy được em trong tất cả và tất cả trong em. (Thích Nhất Hạnh)
Tuần trước bỗng nhiên hoa dại tôi hay thấy trên con đường mòn sau nhà nở ngay trong vườn tôi. Những buttercups thường bị xem như cỏ dại nhìn kỹ thấy xinh xắn vô cùng. Tôi không rời nhà đã mấy tháng nay khi DC bị lockdown, không phải vì sợ hãi mà vì không có lòng nào để làm điều gì, cảm thấy như mình lại sẽ xúc phạm thiên nhiên đang yên lành ngoài đó. Thú dạo vườn gần đây làm tôi để ý đến những gì nhỏ bé dưới chân mình, ta phải cúi xuống để thấy những bông hoa dại khiêm nhường, những trái strawberry đỏ bé tí lẩn trong cỏ bỗng mang một hồn riêng của nó. Em sẽ tìm thấy nó trên một nhánh cỏ. Tôi nhớ mang máng câu nói của thầy Nhất Hạnh trong một bài thơ nào đó.
Tống Mai
“Nguyên Hưng ơi, giữa cái tinh sạch và cái ô uế, giữa cái đau khổ và cái sung sướng, giữa cái hiền lành và cái độc ác, mình theo cái nào? Nghe hỏi mà buồn cười, phải không Nguyên Hưng? Theo cái tinh sạch, cái sung sướng thì mình phải đập tan và tiêu diệt cái ô uế, cái đau khổ và độc ác. Mà tiêu diệt chúng được chăng? Nếu “cái này có là nhờ cái kia có”, thì cái trong sạch cũng do cái ô uế mà có. Tiêu diệt cái ô uế tức là tiêu diệt luôn cái trong sạch, vì lẽ “cái này không thì cái kia cũng không”. Kết luận là nên dung dưỡng cái ô uế, cái độc ác và cái đau khổ hay sao?
Nhưng mà Nguyên Hưng ơi, tất cả các cặp đối nghịch đó chính đã là do chúng ta tạo nên bằng nhận thức của chúng ta, bằng lập trường sinh tâm lý của chúng ta. Hoan lạc và đau khổ trở nên những đại vấn đề. Nếu được như Quán Tự Tại soi thấu chân tướng thực tại, thì tất cả những đau khổ tai nạn bốc khói bay mất. “Độ nhất thiết khổ ách”. Cho nên hãy nhìn nụ cười đức Phật. Nụ cười đó trầm lặng thật, từ bi thật nhưng mà… coi thường chúng ta quá. Đó là một cách nói mà thôi bởi chính Phật đã nhờ đức Thường Bất Khinh Bồ-tát nhắn với mỗi người trong chúng ta rằng Ngài… không dám khinh chúng ta đâu, bởi vì tất cả chúng ta đều sẽ thành một vị Phật.
Có lẽ cái cảm tưởng trẻ con của tôi về nụ cười của Ngài là do một thứ mặc cảm tự ti lâu ngày tạo nên – chớ không phải tự tôn. Nguyên Hưng nhớ nhé. Trước nụ cười của Ngài thấy được Niết Bàn và Sinh tử đều là hoa đốm giữa hư không, ta cảm thấy bé nhỏ quá, vụng về quá, ngu si quá. Ngài thương chúng ta không phải vì chúng ta đau mà tại vì chúng ta không thấy đường cho nên bị đau, thế thôi.
Nguyên Hưng, sự thực nằm ở đó, em làm quen với nó đi. Chỉ có khi nào em bắt đầu thấy được giữa bùn đen kia với tuyết trắng nọ không có cái gì xấu, cái gì đẹp, chỉ khi nào em biết bắt đầu nhìn sự thật với tâm niệm không phân biệt, nghĩa là không biến kế, thì em mới có thể nếm được thế nào là tâm đại bi.
Dưới con mắt của đại bi, không có tả không có hữu, không có thù không có bạn, không có thân không có sơ. Mà đại bi không phải là vật vô tri. Đại bi là tinh lực mầu nhiệm và sáng chói.
Vì dưới con mắt của đại bi, không có cá thể riêng biệt của nhân của ngã cho nên không một hiện tượng nhân ngã nào động tới được đại bi.”
(Trích Thích Nhất Hạnh – NVCY, p. 317-319)
Mai ơi,
“Em hãy là đóa hoa
Đứng yên bên hàng dậu
Hãy là nụ cười
Là một phần của hiện hữu nhiệm mầu.
Đầu còn gối trên thánh kinh, sáng nay tôi nghe xôn xao trong nắng mai vũ trụ đang được những con ong vàng siêng năng bắt đầu khởi công tạo dựng.”
(TNH)
Em đoán kiếp trước hoặc kiếp sau này chị Mai là một thiền sư. Hay là mai mốt chưa biết chừng?
Thật lạ, những bài viết và hình chị Mai chụp cứ làm em thấy thấp thoáng trong tâm hồn em bóng những chiếc áo lam…
Chị nghĩ bởi vì trong Hạnh đã mang những tố chất đó nên dễ thấy những tương tự nơi người khác. Cám ơn Hạnh dễ thương, nhưng chị vẫn còn là người trần mắt thịt lắm.
Tại sao người ta gọi hoa này là buttercup vậy Mai? Hoa xinh. Hà thường gặp chúng lúc đi rừng. À Mai có chụp ảnh quạt (hand fan) không? Làm một bài về quạt đi Mai.
Mai nghĩ tên buttercup vì cánh hoa có hình dạng một cái cup và màu vàng của butter. Nhìn nó xinh xắn bóng lộn rất lạ.
Mai cũng thích quạt, có sưu tầm và chụp nhiều hình quạt. Ý nghĩ viết về quạt rất hay Hà, khi nào lục trong kho hình của Mai rồi sẽ viết.
Có lần bé T. thấy loại hoa đó kêu: ô bà ngoại c’est Bouton d’or. Vậy là mấy bà cháu chạy về nhà lấy xẻn nhỏ móc hoa về nhà trồng ở sân sau . Ôi là một sai lầm lớn vì nó nhảy tum lum cho hoa dễ thương, nhưng stems của lá có đầy gai nhỏ li ti có chất độc nếu đi chân trần đạp nhầm thì gai chích làm sưng rất đau
Vậy mà chị thấy mấy cụm buttercups đó mọc trong vườn mà mừng lắm, khỏi ra trail để hái về. Đúng là Pháp gọi nó là Bouton d’or nghe hay và đúng với hoa hơn là Buttercup.
Mai oi, Da-Thao gap rac roi ca tuan nay, vi PC cua Thao bi hu sao do nen Thao khong lam viec duoc tren website cua DT, vao website khong duoc, co the mo ra doc duoc nhung khong vao duoc.
cai desktop bi hu nen so mot so ho so se mat rat may la cai Laptop nay con dang lam viec nhung rat cham chap nen buc minh lam. Facebook cung bi chan lai. Neu muon vao FB Thao phai dung dien thoai cam tay(cell phone) cua con gai Jenny cho nen khong ranh phai lam the nao de lay password vi FB giu. Bay gio DT dang roi lam Mai oi. Desktop dang dem di sua, mong con giu duoc ho so cua minh trong do. Tham Mai va cho Thao goi loi tham Chi Tam Hai Ha nhe. Than men, DTQT.
Oh, tội chị DT quá. Mai rất thông cảm cho cái nhức đầu của chị. Mai mong chị DT sớm sửa được computer. Khi sửa được rồi chị nhớ back up những info. quan trọng trong đó.
Mai thăm chị yên ổn.
Hugs.
Tống Mai có những cái đặc biệt quá,
Khi tâm lành, thanh tịnh thì tự nẫy sinh sự phong phú đa dạng bên trong chăng?
Cầu chúc cô bạn ảnh luôn tiến lên phía trước và giữ được nét độc đáo của riêng mình!
Cám ơn anh GL.
Mai ạ,
Nhìn bóng đổ thấy hoa kia, có hoa tức có bóng, hoa hay bóng cũng chỉ một, hoa – bóng, có – không đều do Tâm tạo, tất cả chỉ là “Không”.
“Tác hữu trần sa hữu,
Vi không nhất thiết không.
Hữu, không như thủy nguyệt,
Vật trước hữu không không.”
Nhìn giọt sương tan trong ánh nắng, một ánh chớp lóe lên rồi chợt tắt, thực tế và ảo tưởng, dù vậy con người làm sao tránh được cảm xúc trước sống thực, dù chỉ thoáng qua trong chốc lát.
Là hai nhưng bất nhị.
Phân biệt nhị nguyên, khởi nguồn mọi khổ đau, đến từ ý tưởng của con người.
Cám ơn Mai, một bài viết đầy ý nhị đã đem Bát Nhã đến với mọi người.
Cám ơn bạn tôi đã “bắt gặp quả tang” những ngụ ý của Mai khi kèm đoản văn của thầy NH vào với những hình ảnh này.
Tu như không tu
Hành như không hành
(đạo) tới tự nhiên như không đắc
Cám ơn bạn tôi cái ý nghĩ “Vô Niệm” này.
Dạ, chị Mai. Hoa ni em thấy ở Huế trồng khá nhiều, nếu đúng như hoa chị chụp cũng là giống hoa ở Huế em hay thấy, thì ở đây gọi là hoa cánh bướm, thân mỏng, dễ trồng và khi nở đòng loạt lại rất đẹp, đong đưa trong gió giữa nắng lại càng đẹp hơn. Hình chị chụp luôn đẹp. Chị Mai khỏe không? Em đã nhận đủ các email chị Mai gởi, em cám ơn chị.