May 7, 2019 (TM)
Em yêu, trên mặt đài phun nước
Nơi gió men theo
Khi màn đêm buông xuống,
Em có thấy những cánh hồng trôi
Em yêu, ôi những bức tường xác xơ
Trong nắng gió mưa bão
Và theo năm tháng trôi qua
Từ khi họ đến vào tháng Năm
Và khi đang ca hát, họ đột nhiên viết lên tường những điều kỳ lạ
Bằng gọng súng của mình
Em yêu, khóm hồng theo nhau lên tường quấn quít vào tên của kẻ yêu nhau khắc trên đó mỗi mùa Hè
Em thấy không, đã nở hoa màu đỏ
Nhưng em ơi, đài phun nước đã khô
Trong nắng gió đồng nội
Trong năm tháng trôi qua
Tháng Năm từ ngày họ đến
Hoa cài trên ngực, chân trần bước khẽ
Nụ cười lạ sáng lên trong mắt
Và trên bức tường này khi màn đêm buông xuống
Người ta tưởng đó là vết máu
Nhưng không, em ơi, đó chỉ là những đóa hồng em ạ.
Tống Mai
(Dịch từ lời ca của bản “Aranjuez mon amour” (“Aranjuer de Concierto”))
Concierto de Aranjuez
Music: Joaquín Rodrigo
Violon & Guitar: Stjepan Hauser & Petrit Çeku
Photography: Tống Mai & PhPo
Video: Nguyên Huệ
www.youtube.com/watch?v=qmJiEhKkeHU
Mon amour, sur l’eau des fontaines, mon amour
Où le vent les amène, mon amour
Le soir tombé, on voit flotter Des pétales de roses
Mon amour, et des murs se gercent, mon amour
Au soleil, au vent, à l’averse
Et aux années qui vont passant
Depuis le matin de mai qu’ils sont venus
Et quand chantant, soudain ils ont écrit
Sur les murs du bout de leur fusil
De bien étranges choses
Mon amour, le rosier suit les traces, mon amour
Sur le mur et enlace, mon amour
Leurs noms gravés et chaque été
D’un beau rouge sont les roses
Mon amour, sèchent les fontaines, mon amour
Au soleil, au vent de la plaine
Et aux années qui vont passant
Depuis le matin de mai qu’il sont venus
La fleur au cœur, les pieds nus, le pas lent
Et les yeux éclairés d’un étrange sourire
Et sur ce mur lorsque le soir descend
On croirait voir des taches de sang
Ce ne sont que des roses !
Aranjuez, mon amour
Hay và đẹp quá, nhưng sao buồn quá chị ơi.
Bản Aranjuez bất hủ. Chị có còn chơi guitar không?
Cám ơn K.Anh
Thỉnh thoảng thôi, chị đã thế cây guitar bằng cái máy ảnh. Kiếp sau hẹn sẽ chung thủy với nó hơn vậy : )
Bản có lời được viết vào 1940s trong World War II, nên chị vẫn nghĩ những đóa hồng leo đó là những vết máu trên tường. Càng nghĩ như vậy càng thương lời ca này hơn. Hồi xưa nghe Nana Mouskouri hát mà không để ý lời, mãi đến bây giờ ngồi dịch ra thì mới thấm thía.
Nhạc hay, hình đẹp, dàn cảnh tuyệt vời. What else can you ask for ? Đặc sắc, chị TMai ơi. – Hình của 2 chị rất ” ăn khớp” với nhau .
Thank you for sharing !
Thân mến
Rất cám ơn chị QMai.
Mai sẽ chuyển lời khen của chị đến cho người bạn ấy của Mai.
Ảnh hoàng hôn đẹp tuyệt vời. Lung linh!
Chào Hà với cái gravatar mới xinh tươi. Mai suýt không nhận ra “Bà Tám”
Em lại thích cái gravatar cũ của chị “Bà Tám” hơn.
Xì ! Hehe, em thấy cái gravatar cũ dễ thương, làm mình mỉm cười khi nhìn, cọng thêm cái quote của chị ấy bên cạnh trong blog của chị ấy “muốn viết truyện hay phải liều viết truyện không hay trước đã” lại làm mình mỉm cười again và nó thể hiện rõ rệt trong những bài viết rất là dí dỏm của chị ấy.
Nói chung ,có một balance giữa hai người bạn, chị và chị Bà Tám, đối với em là một êm đềm giữa nỗi buồn và mỉm cười.
Bản nhạc hay mà buồn thê thiết.
Hình ảnh trong Vidéo Clip thật không biết dùng chữ như thế nào để khen ngợi ! Những cảnh hoàng hôn , những đêm tĩnh lặng , ảnh nào cũng đẹp cả và hình ảnh như gửi gắm một nỗi niềm cô đơn ?
Cám ơn Mai và bạn đã thực hiện môt youtube tuyệt vời.
Thân thương.
Merci Nguyệt. Mai chỉ có cái may mắn là được rơi vào những cảnh đó thôi.
Uichao!
Video đẹp với ảnh đẹp, nhạc Mai chọn thì hay rồi, rất hợp với ảnh 😀🎼🎷🎸
Cám ơn Thạnh.
Thật đẹp,thật hay và, thật buồn.
Amalia Rodrigues:
youtube.com/watch?v=gBW2VtJCAB4