Feb 16, 2022 (TM)
Hôm nay là ngày của “Đàn chim non lần hạt cho câu kinh bước tới”, ngày của Nguyệt Ca, tôi gởi đến người bạn vừa là người chị rất thương những gì Trịnh Công Sơn viết và cũng để gởi lại một khúc ca tâm đắc mà Nguyệt đã hát với giọng hát bùi ngùi…Tất cả mọi điều sẽ qua đi, sẽ biến mất, nhưng tiếng hát, câu ca, một khi đã được khai sinh với ngày thôi nôi huy hoàng của nó thì sẽ ở lại với đời mãi mãi.
“Tiếng hát thường làm nhớ nhung con người. Nhớ một con người là nhớ cả một trần gian. Cái thân thể mĩ miều của trần gian này nọ đã từng vạch ra những lối đi mờ ảo, hoang đường trong bể dâu của cuộc sống. Thân thể ấy bỗng tự thân đã biến thành thánh địa cho cuộc chiêm ngưỡng tình yêu. Âm nhạc và tiếng hát ra đời để ca tụng một gót chân, một bàn tay, những môi, mắt, má, và đôi khi một mái tóc trầm hương và sau đó là nụ cười, nước mắt của một đời người.
Tiếng hát là con đẻ của thân xác. Từ thân xác bay lên những giai điệu và lời ca. ca hát là để nhớ nhau và đôi lúc, để an ủi mình. An ủi một cái gì còn ở lại và than thở một điều gì đã ra đi.
Tất cả mọi điều sẽ qua đi, sẽ biến mất, nhưng tiếng hát, câu ca, một khi đã được khai sinh với ngày thôi nôi huy hoàng của nó thì sẽ ở lại với đời mãi mãi. Đó là một cuộc rong chơi ngậm ngùi của hữu hạn muốn chộp bắt cái vô hạn làm món quà thế chấp cho đời mình.” (TCS)
Tống Mai
Feb 16, 2022
Bonne anniversaire, Nguyệt Ca!
Lời Thiên Thu Gọi
Trịnh Công Sơn
Tiếng hát Minh Nguyệt
www.youtube.com/watch?v=1t34jsyT8Ks
Về trong phố xưa tôi nằm
Có lần nghe tiếng ru bên vườn
Chợt như xác thân không còn
Và cạnh tôi là đồng vắng
Về trên phố cao nguyên ngồi
Tiếng gà trưa gáy khan bên đồi
Chợt như phố kia không người
Còn lại tôi bước hoài
Lòng ta có khi tựa như vắng ai
Nhiều khi đã vui cười nhiều khi đứng riêng ngoài
Nhiều đêm muốn đi về con phố xa
Nhiều đêm muốn quay về ngồi yên dưới mái nhà
Giòng sông trước kia tôi về
Bỗng giờ đây đã khô không ngờ
Lòng tôi có khi mơ hồ
Tưởng mình đang là cơn gió
Về chân núi thăm nấm mồ
Giữa đường trưa có tôi bơ phờ
Chợt tôi thấy thiên thu
Là một đường không bến bờ
Bài này chị Nguyệt hát hay và có hồn.
Cám ơn Trọng đã vào nghe và thích tiếng hát của chị .
Ng cám ơn Mai giới thiệu đến bạn bè và cám ơn các bloggers đã thích bài hát này .
Đây là bài hát mà Ng tâm đắc nhất trong những bài mà Ng đã hát mặc dù Ng biết là tiếng hát của mình còn non kém lắm vì thiếu luyện tập .
Cũng là lần đầu tiên Ng hát theo một bản nhạc được hoà âm phối khí với tiếng violon và piano như mình mong muốn.
Bài này MN hát thât. truyền cảm. Giọng MN có một âm sắc lạ . MN lựa mấy bài hát chỉ trong một Octave như bài này nghe thấm lắm . Chiều thứ bẩy nghe giọng một người bạn học thấy lòng như chùng xuống.
Cảm ơn MN
Th cám ơn Mai cho nghe nhạc TCS , cám ơn Nguyệt hát cho nghe .
Thật buồn , nhiều đêm muốn quay về . . . ngồi yên dưới mái nhà . . .
Pauvre anh Sơn !
Cả Nhà an vui ,
Th .
Yes, pauvre anh TCS!
Chị M Nguyệt hát hay quá. Cảm ơn chị M Nguyệt.
Đồng ý với bác Hòa là MN hát bài ni truyền cảm hơn mấy bài trước, chỉ có khi lên cao chưa được mạnh lắm.
Merci MN.
Ng cám ơn các bạn đã vào nghe Ng hát và cũng cảm ơn những người đã chịu khó cho lời phê bình.
Ng thích bài hát này từ lâu lắm rồi. Năm 2016 khi Ng về Huế thì nhạc sĩ Nguyễn Viết Dũng có thể hòa âm các bản nhạc theo giai điệu hay nhạc cụ mình muốn và có thể thu âm cho mình luôn. Nhờ hát theo phần hòa âm như mình muốn nên có lẽ nhờ vậy mà có hồn hơn.
Đúng như anh Tùng nói, tiếng hát của Ng ở những nơi cần hát cao lên thì giọng còn yếu lắm, Ng cũng biết vậy nhưng chỉ tập dượt với nhạc sĩ có mấy lần rồi thu âm luôn nên chưa toàn hảo được.
Từ khi trăng là nguyệt đây mà.
Hôm nay cũng là ngày Rằm trăng tròn đó Hà.
Ng. cám ơn Hải Hà.
Mai ,
Người bạn thân thương trìu mến , luôn ân cần và ý tứ , tế nhị trong từng câu văn , lời nói để chúc mừng hay trao tặng món quà cho Nguyệt trong ngày đặc biệt của Ng hôm nay . Ng rất vui và cảm động vô cùng .
Cám ơn Mai nhiều lắm lắm .
Thân thương .
MN .
Mỗi lần nghe bản này Mai không khỏi cười nhớ đến một sweet Caroline
youtube.com/watch?v=1vhFnTjia_I