Hà Nội “dáng kiều thơm” – Tống Mai

Mar 21, 2018 (TM)

Tôi không nhớ bao nhiêu lần mình đã ra Hồ Gươm để chụp hình đêm và sáng tinh mơ.  Nhiều lắm, hầu như mỗi ngày khi nào ra Hà Nội. Nhưng lần nào như lần nào cũng thấy mới như lần đầu. Tôi mê Hà Nội không dấu diếm, chỉ có mỗi Hồ Gươm và Hồ Tây mà tưởng như thấy được hết cái lãng mạn sương sa.

Mọi năm, tôi chỉ dám ra Hồ Gươm khi trời đã sáng.  Nhưng lần này, dạn dĩ hơn, tôi cõng máy hình ra đường khi trời còn tối đen, những con đường vắng hoe còn yên giấc ngủ chỉ có một mình tôi trên đường.  Phố Hàng Trống kia rồi, thế là tôi an tâm, mười phút đi như chạy là tôi ra đến hồ. Có lác đác vài người đang đi dạo và tập thể dục, họ nói chuyện với nhau rất khẽ. Tôi cũng khẽ khàng không dám gây tiếng động khi kéo những thùng rác vệ đường để đặt máy hình lên đó thay chân chống. Tôi ở đó từ lúc còn đèn đêm cho đến khi trời hừng sáng, sương mù lên, mặt trời ló dạng. Đẹp đến tâm trí bàng hoàng. Những sợi liễu trong sương, những cành cây cong nghiêng xuống nước, tháp Rùa xa xa… Chỉ có thế mà say mê mỗi ngày.  Nét kiều thơm trong thơ của Quang Dũng vẫn còn đó.

Tống Mai
Hà Nội – Mar 12, 2018

 

 

 

 

 

 

 

17 thoughts on “Hà Nội “dáng kiều thơm” – Tống Mai

      1. Tuyết vẫn còn đang rơi ở NJ. Chúc đi đường bình an. Và vẫn còn sức khỏe để chụp ảnh tuyết trên rừng anh đào cho bạn đọc thưởng thức những tấm ảnh đẹp tuyệt vời.

  1. Anh đã ở Ha Nội 15 năm mà vẫn chưa chụp được sương mai tháp Rùa như em!

    “…mơ màng ướt đẫm sương mai
    tháp Rùa cô bóng cùng ai tháng ngày!

    lqa

  2. Sao không đem theo Tripod ?
    Dậy sớm săn ảnh coi chừng nguy-hiểm,
    Mai à ! Tấm ảnh chụp Hồ Gươm thật rỏ nét.
    Thân .

  3. Những tấm ảnh Mai chụp đúng như Bích Vân nói, như tranh thuỷ mạc, rất đẹp và thanh thoát, nhìn vào thấy mê hồn !
    Mai vẫn gan và liều cùng mình như mọi khi, vì muốn săn hình đẹp không biết sợ cả nguy hiểm đang rình rập mình !
    Chúc Mai thượng lộ bình an .
    Thân thương ,
    MN .

  4. Mai ơi, cám ơn Mai, hết sức cám ơn> Mê quá, mấy “bức Tranh” thật là thoãi mái ngồi ngắm. Mai sướng hơ, có lẽ nguy hiễm, nhưng sáng sớm tinh sương ra đường 1 mình, cũng thấy, cãm thấy, mà mình mình cãm được mà thôi, không nói ra được với 1 ai cho họ hiểu được hơ .
    Mai thật là hạnh phúc, sướng, mà Th ngồi đây, cũng sướng, được ngắm, nhưng thiếu 1 xí gì đó nguy hiễm chực chờ, nên bớt thú vị.
    Merci
    Mai an lành,
    Th.

  5. So good to hear from you Mai! And thank you for sharing your memories and impressions of your birthplace, but also these incredible photographs! You have a beautiful artistic spirit that comes through the lense of your camera, to put it mildly. Just beautiful!

    Jetlag is daunting when we fly so far away. There is much of Asia I would still love to know including Vietnam, but just the thought of those flights keeps me at home. We go back to Bolivia pretty much every year, but the trip is much shorter and always broken up with one or two layovers which makes it more bearable!

    Anytime you wish to share more of your photography, from whatever part of the world, I would really enoy seeing them!

    All my best! Stay busy and healthy!

    Joanna

Leave a Reply