Chasse-neige của Franz Liszt: Gởi bạn tôi Trịnh Hoàng Diệu và người đàn bà đánh dương cầm ở Hà Nội – Tống Mai

Mar 27, 2018 (TM)

Những đêm mất ngủ, tôi thường trôi từ hoàng hôn đến bình minh không chợp mắt và được hưởng cái thinh lặng vô cùng của trời đất bao la như một ân sủng – cái thinh lặng bình yên, không buồn không vui.

Những lung tung sau một chuyến đi dài bao giờ cũng ném tôi vào những đêm như thế. Đêm hôm qua, trăng vừa ở sau cửa, mà bây giờ ráng hồng đã hiện ra. Thế là thêm một nuit blanche, một từ cha tôi hay dùng những đêm ông mất ngủ. Tôi nằm nhìn ra cửa sổ cho đến khi ráng hồng hiện ra thì mở mail và tình cờ gặp Diệu. Thư Diệu như một chớp sáng trên sự mệt mỏi trắng đêm, tôi tỉnh hẳn và ngồi dậy viết vội những giòng lộn xộn này cho bạn mình mà trong đầu một bản nhạc đang chơi êm đềm.

Về lại nhà lần này, tôi đem theo một kỷ niệm của Diệu. Tôi muốn nhắn với Diệu tôi rất thương chiếc áo dài Diệu tặng tuần trước ở Saigon. Khi xếp hành lý lên máy bay, tôi để áo vào trong xách tay để đừng có điều gì xảy ra cho nó. Thế là một trong những chiếc áo sương khói trong buổi triển lãm áo dài của Diệu năm ngoài đang nằm xinh đẹp trong tủ áo của tôi ở đây.

Rồi tôi lại nhớ đến cuộc gặp gỡ tình cờ với một người đàn bà chơi dương cầm trong tiệm ăn nhỏ ở Hà Nội hai tuần trước. Tiệm ăn nằm trong góc của một tiệm thời trang ở phố Hàng Gai tôi hay lai vãng. Năm nay lại có một người đàn bà chơi dương cầm trong tiệm. Những bản nhạc ngoại quốc xưa làm tôi cảm động, hiếm khi mà tìm được những người biết những bản xưa này. Tôi hát nho nhỏ theo tiếng đàn, người đàn bà ngưng đàn quay lại hỏi tôi em ở đâu đến, dạ em ở xa đến ạ, tại sao em lại biết những bản nhạc này, hồi đó em lớn lên trong thời thịnh hành loại nhạc lãng mạn và thừa hưởng nó từ cha của em, vậy em có biết bản này không – người đàn bà đánh hết bản rồi ngừng lại quay nhìn tôi – vâng, chị ơi, đó là một trong những piece em rất mê của Liszt, Chasse-neige, piece cuối cùng No. 12 trong Transcendental Études, những nốt nhạc run rẩy nồng nàn mãnh liệt, xao động bất an, cám ơn chị đã chơi bản này. Tôi chào bà ra về, vừa quay lưng thì bà đánh bản Hymn à l’amour của Edith Piaf … nous aurons pour nous l’éternité, dans le bleu de toute l’immensité, dans le ciel plus de problèmes, Dieu réunit ceux qui s’aiment. Làm sao bà biết nhiều nhạc xưa thế, cái thời của Edith Piaf và Thái Thanh.  Tôi đã cảm động biết bao.

Cùng những người tôi gặp bên kia quê nhà đã cho tôi sống lại hương xưa: Diệu và người đàn bà đánh dương cầm … và còn nữa: chị Khánh Trang, chị Mộc Lan, Diễm, Nguyệt của vở kịch Cánh Đồng Bất Tận, cho tôi gởi bản Chasse-neige của Liszt để nghe cùng.

Tống Mai
Mar 27, 2018

 

Chasse-neige
Transcendental Étude No. 12
Franz Liszt
www.youtube.com/watch?v=CkWJkL_VU-k

 

 

Mai, Diệu, Trang

 

 

 

 

4 thoughts on “Chasse-neige của Franz Liszt: Gởi bạn tôi Trịnh Hoàng Diệu và người đàn bà đánh dương cầm ở Hà Nội – Tống Mai

    1. Cám ơn Hà : )

      Sáng nay:
      The colors of the rainbow so pretty in the sky
      Are also on the faces of people going by
      I see friends shaking hands saying how do you do
      They’re really saying I love you

      And I say to myself what a wonderful world !

  1. con giống cô Tám, thích cô lúc mặc áo trắng này quá, nhẹ nhàng thanh thoát.
    cô Diệu bạn cô lúc nào cũng cười rất tươi ạ.
    cả ba cô đều đẹp, con ngưỡng mộ tình bạn lâu năm thân thiết của mấy cô lắm. ❤

Leave a Reply