Blue period và mặt trời lặn trên vịnh San Francsico ở Pinole Hills – Tống Mai

Sept 17 (TM)

Blue hour: đó là lúc bầu trời nồng nàn nhất, màu vàng gối lên màu đỏ trên nền xanh thẳm, đẹp tắc thở. Tôi đợi chỉ chừng ấy.

Không biết tôi đã đón bao nhiêu mặt trời lặn, trăm, ngàn buổi có lẽ, thế mà vẫn mê.

Pinole Hills sáu giờ rưỡi chiều, chị tôi hối tôi chuẩn bị tripod, áo ấm để ra vịnh vì mặt trời xuống lúc 7:30.  Tuần trước trời lạnh lắm, khí hậu vùng Hercules nơi chị tôi ở, phía Đông vịnh San Francisco, trưa nóng chiều lạnh. Năm nào về thăm chị, tôi cũng ra đó đón hoàng hôn nhiều lần.  Chỉ cần 3 phút là đến vịnh, băng qua đường rầy xe lửa là ven nước. Tôi máng máy lên chân chống chờ một chốc thôi thì mặt trời xuống đỉnh núi, nhanh như chớp mắt. Mặt trời vừa khuất sau núi, anh tôi nói thôi xong rồi đi về kẻo chị đợi lâu trong xe, tôi nói không cho em đợi một chút nữa vì sau đó là blue hour, trời sẽ chuyển từ vàng sang đỏ, rồi xanh thẳm, trước khi màu đen phủ xuống. Và y như thế, đúng rồi đẹp quá, tự nhiên mà chân trời có màu đỏ máu, anh tôi nói.

Blue period là lúc tôi chờ xem (viết đến đây tôi nhớ đến Blue Period trong hội họa thời Picasso bức tranh The Old Guitarist một người đàn guitar già gầy trơ xương hốc hác còm cõi mắt mù ôm cây đàn của mình trên một canvas màu xanh đậm).  Khi mặt trời đã khuất sau núi, trời tối sầm rồi bỗng nhiên hừng sáng lên những dải đỏ, cam, gối lên nhau trên nền xanh. Tôi chạy lên ngọn đồi cạnh đó để chụp đám lau sậy vùng vẫy trong gió và những tấm hình này là những tấm tôi biết mình sẽ lưu lại lâu nhất, những tấm hình không lời.

Tống Mai

 

Absolument tout sur absolument rien

 

 

 

12 thoughts on “Blue period và mặt trời lặn trên vịnh San Francsico ở Pinole Hills – Tống Mai

  1. Để ca ngợi mấy tấm ảnh có nước hồ hay sông đó, mình chép hai câu thơ của Thôi Hiệu tặng Mai. “Nhật mộ hương quan hà xứ thị. Yên ba giang thượng sử nhân sầu.” Tản Đà dịch “Quê hương khuất bóng hoàng hôn. Trên sông khói sóng cho buồn lòng ai.”

  2. Mai ơi , Hay cho Absolument tout sur Absolument RIEN
    Mê quá những tấm hình này , cám ơn Mai cho th có được vài ba giây phút an lạc.

  3. Bạn ảnh tôi đúng là một con người hết lòng vì nghệ thuật, biết bao lần “tắc thở” nhưng sau đó lại nồng nàn hơn xưa. Cám ơn Cô cho đã xem bài hay và ảnh đẹp nha.
    GLN

  4. Mai thật kiên nhẫn khi chụp hình , chờ đợi và chờ đợi.. Mai chờ để có những phút giây tuyệt diệu khi mặt trời xuống hẳn trên Vịnh San Francisco và những tấm ảnh đẹp nao lòng.
    Có phải khi đứng nơi đó và tận mắt ngắm cảnh Mai đã ứa nước mắt phải không ? Ng biết Mai hay khóc khi thấy những cảnh đẹp tuyệt vời.
    Thương ,
    MN.

  5. Chấm giải 2 hình ni.
    Tùng

    2: đẹp nhưng hơi thê lương vì 2 yếu tố: cây khô và biển đen. Nếu biển ít đen hơn thì sẽ cảm thấy có niềm hy vọng cây khô sẽ phục sinh. Có sương mù nên màu núi xám nhạt đi với màu vàng hoàng hôn rất hợp.

    4: canh đúng lúc mặt trời xuống một nửa nên thấy được những tia sáng từ mặt trời (tuy không rõ nét). Có một khuyết điểm là khoảng tối ở foreground và khoảng tối của núi tối quá không có một chi tiết nào hết (lúc đó trời chưa tối hẳn – coi vd ở dưới). Có thể Mai thích nhiều bóng tối vì nó có vẻ “thê lương”?

  6. Những tấm hình chị Mai chụp luôn đẹp và sống động trong mắt em!
    Về bố cục lẫn màu sắc. Hình luôn mượt mà trong suốt!
    BV

Leave a Reply