Sept 5, 2018 (TM)
Tôi chỉ muốn nói đến tác phẩm điêu khắc hình một người đàn bà vươn mình lên trong tư thế vỗ cánh bay, hay có nói thêm thì chỉ nói đến những chiếc đèn lồng khổng lồ hắt bóng xuống sàn nhà trong bộ điêu khắc “The Art of Burning Man” đang triển lãm ở Renwick Gallery ở Washington DC mà thôi. Ngoài ra tất cả những tác phẩm khác cùng những gì đằng sau phong trào “Burning Man” thì tôi hoàn toàn thờ ơ.
“The Art of Burning Man” là kết quả nghệ thuật của một tổ chức hàng năm ở sa mạc Black Rock ở Nevada của Mỹ. Nơi đây, những người cùng chí hướng tụ tập và tạo ra những sáng tác thường là dưới ảnh hưởng của ma túy. Năm nay, lần đầu tiên Renwick Gallery ở Washington DC chọn những tác phẩm xuất sắc để trưng bày. Một trong những tác phẩm tôi chú ý nhất là bức tượng của một người đàn bà cao lớn dị thường làm bằng lưới thép uốn mình vươn lên như đang chấp cánh bay đẹp vô cùng. Tôi dừng lại rất lâu để chụp nhiều góc cạnh khác nhau khi ánh sáng chuyển liên tục từ vàng sang tím, sang lục và đỏ son. Tác phẩm thứ hai là những chiếc đèn lồng khổng lồ tỏa những màu sắc ngập cả phòng. Rồi có một gian phòng y hệt như một ngôi đền chứa những tấm gỗ trên đó du khách ghi lại những mất mát của họ rất xúc động. Tôi cũng để lại một tấm viết cho người chị vừa qua đời của tôi.
Những hình ảnh tôi gởi vào đây hoàn toàn vì khía cạnh nghệ thuật, không mảy may gì đến ý nghĩa của phong trào “Burning Man” nổi loạn, buông thả phản lại trật tự xã hội. Một thế giới đầy xa lạ và bất an tôi không bao giờ muốn bước vào ngay cả muốn tìm hiểu.
Tôi chọn những bức hình người đàn bà để triển lãm cho VNPS Hội Nhiếp Ảnh Việt Nam ở DC tuần tới. Dưới ánh đèn chuyển màu liên tục, khi xoay máy ảnh quanh bức tượng để có được những góc cạnh khác nhau, đôi khi tôi có cảm tưởng người đàn bà sắp phá thủng trần nhà để tung cánh bay lên bầu trời tự do.
Tống Mai
Truth Is Beauty – Marco Cochrane – Art of Burning Man – Renwick Gallery
Truth Is Beauty – Marco Cochrane – Art of Burning Man – Renwick Gallery
Truth Is Beauty – Marco Cochrane – Art of Burning Man – Renwick Gallery
Truth Is Beauty – Marco Cochrane – Art of Burning Man – Renwick Gallery
Truth Is Beauty – Marco Cochrane – Art of Burning Man – Renwick Gallery
Truth Is Beauty – Marco Cochrane – Renwick Gallery
Hybicozo’s laticed lanterns – Art of Burning Man – Renwick Gallery
Hybicozo’s laticed lanterns – Art of Burning Man – Renwick Gallery
Temple – David Best – Art of Burning Man, Renwich Galley
Tuyệt vời. Ánh sáng thật đẹp.
Cám ơn Hà !
Tuần này TM từ Virginia về Cali thăm chị Châu, tôi lại từ Cali đi Virginia nên mất dịp thăm TM, chị Châu cùng anh Phúc.
Mấy tâm hình TM chụp đẹp quá. Tôi có người bạn hay tham dự trại hè Burning Man này mấy năm nay. Anh ta mê chụp ảnh về lữa (phun lữa, múa vòng lữa, pyrotechnics, …) và gần như là Nhiếp Ảnh Gia bán chính thức cho trại hè này. Anh ta hay đem ảnh của Burning Man lại cho tôi xem. Thủa xưa trại hè này miển phí, nhưng mắy năm gần đây vì số người tham dự lên cao quá nên họ giới hạn số người tham dự. Nghe nói là vé để tham dự trại hè được tranh dành đắt lên đến hơn $10,000/vé, không hiểu hư thực ra sao. Lúc trại hè Burning Man còn miển phí, thì ai cũng có thể tham dự được. Tuy nhiên sau một thời gian thì trại hè Burming Man quyến rủ nhiều dân nghệ sĩ, giới trẻ bất mản phản loạn – rebellious, và dân không thích sống trong quy củ xã hội – unconventional. Anh bạn có lần rủ và tôi cũng muốn đi tham dự trại hè này một lần cho biết, nhưng nghĩ lại thấy mình không có đủ mẫu số chung với những dân tham dự để sống gần 1 tuần ở sa mạc Nevada nóng bức.
Tên Burning Man của trại hè nói lên triết lý tổng quát của trại hè. Cuối trại, tác phẩm nghệ thuật chính của trại được đem đốt, tượng trưng sự phá vở quy củ xã hội? Hoặc sự mong manh của cuộc sống? Nhiều tác phẩm nghệ thuật khác cũng được đem đốt.
Cám ơn TM đã chia xẻ những tấm hình Burning Man
Cám ơn anh Hoàng giải thích thêm về phong trào Burning Man này. Mai đọc thấy có nhiều nhiễu nhương nguy hiểm xảy ra ở event này nên ngán lắm.
Những tấm ảnh Mai chup bức tượng của người đàn bà trong “The Art of Burning Man” quá đẹp ! Các ảnh của những chiếc đèn lồng và cả ảnh gian phòng như ngôi đền thờ cũng rất đẹp luôn.
Mai đã canh những góc độ của bức tượng cùng lúc ánh sáng đổi màu nên đã có được những ảnh chụp với các sắc màu thật đặc biệt và đẹp lạ lùng.
TM nói đùa về chuyện “cũng như nhạc sĩ, văn sĩ, ca sĩ vậy … họ xuất thần sau khi dùng drug, tạo ra những bản nhạc, tác phẩm để đời.” Tôi bàn thêm về đề tài vui vui này. Dân chúng Á Đông cũng như Âu Mỹ thường hay tin vào thuyết này, nhất là giới văn nghệ sĩ – Thuốc phiện gây thêm cảm hứng và sáng tạo nghệ thuật. Bao nhiêu văn nghệ sĩ vì tin vào thuyết này nên trở nên nghiện ma túy, cocain, thuốc phiện, … Theo tôi nghĩ thì thuyết này không đúng trên cơ sỡ khoa học. Hoạt động con người thường được điều khiển qua một hệ thống thưởng phạt. Sáng tạo nghệ thuật được “thưởng” qua sự tiết ra của nhiều hormone khoái cảm như dopamine, oxytocin, … Hút sách cũng làm não bộ tiết ra nhiều hormone khoái cảm. Tuy nhiên khoái cảm do hút sách gây ra nhanh chóng, mạnh, và trực tiếp hơn nhiều. Do đó hút sách làm giảm giá trị của sự khoái cảm từ ăn uống, sáng tạo nghệ thuật, yêu đương, vv. Dân nghiện lâu năm thường chỉ chú trọng vào việc hút sách mà bỏ bê những chuyện khác. Vì nghiện, sức khõe của văn nghệ sĩ bị suy dồi và khả năng sáng tạo cũng suy dồi theo. Thêm vào đó, não bộ người thường chỉ chú tâm được môt chuyện một lúc. Chú tâm vào hút sách sẽ làm văn nghệ sĩ sao lảng chuyện sáng tạo.
Chuyện sáng tạo nghệ thuật và chánh niệm lại là một đề tài vui khác.
Ừ, trước khi Mai làm một cái gì mà cần vận dụng trí óc của mình thì phải tập trung mindfulness, nếu để cho đầu chạy như xe lửa năm phương tám hướng thì không sáng tạo ra được cái gì cả…viết lách, chụp hình, vẽ… đều phải cần mindfulness. Mindfulness càng cần thiết hơn hết trong việc giao tiếp giữa người và người để tránh đừng làm tổn thương nhau, luôn luôn chú ý đến những gì mình nói mình làm có gây tổn thương ngưới khác không.
Còn dùng drug đế get high để có những xuất thần khi trình diễn trên sân khấu, để lấy cảm hứng viết nhạc dưới ảnh hưởng của lala land thì có thật mà anh Hoàng.
TM làm gì cũng cẩn thận, đáng phục thật.
Về chuyện dùng drug có gia tăng cảm hứng và sáng tạo hay không thì còn chưa rõ ràng. TM tin vào thuyết mà dân chúng thường tin. Anh thì nghĩ khác một chút. Ngoài chuyện tiết ra các chất hormone mang khoái cảm, nhiều drug còn làm mạch máu thu nhỏ hơn, tim đập mạnh hơn, áp huyết cao hơn, tỉnh táo hơn, … Nhiều ca nhạc sĩ dùng drug it vì gây thêm cảm hứng, mà để có sức chơi nhạc không biết mệt – Miles Davis, J Coltrane, J Hendrix, J Joplin, K Cobaine, I Turner, … Ngoại trừ M Davis, mấy người còn lại bị drug làm giảm sức khoẽ rồi chết – overdose. Mấy ca nhạc sĩ này đã mang sẵn DNA nghệ sĩ tính. Họ đã chơi nhạc hay trước khi dùng drug. Nếu ko dùng drug có lẽ họ còn sống lâu hơn và sáng tạo nhiều tác phẩm để đời hơn.
Rượu ngoài chuyện tiết ra các chất hormone mang khoái cảm, nhất là kích thích vùng não bộ dính đến tính bầy đàn – social interaction (uống rượu với bạn bè ngon hơn uống 1 mình), rượu còn làm mất inhibition – e ngại. Do đó mới có câu rượu vào lời ra. Ngoài ra rượu còn giảm khả năng suy luận và kiểm soát cơ thể. Anh cũng nghĩ là rượu không làm tăng cảm hứng, mà chỉ giảm inhibition và khả năng suy luận.