Nov 11, 2018 (TM)
Hôm nay ngày thứ 100 của chị tôi.
Chị ra đi đã 100 ngày nhưng hoa trong vườn chị vẫn nở dù đã mùa thu.
And even in our sleep,
pain which cannot forget
falls drop by drop upon the heart,
until in our own despair,
against our will,
comes wisdom through the awful grace of God.
Chante rossignol, chante
Toi qui a le cœur gai
Tu as le cœur à rire
Moi je l’ai à pleurer
Il y a longtemps que je l’aime
Jamais je ne l’oublierai
Tống Mai
Nov 11, 2018
Love you Tống Mai, thắp dùm DT một nén nhang cho Chị nhé, thank you.
Cám ơn Dã Thảo. Mai sẽ làm.
Chị bình yên ở cõi vĩnh hằng mãi mãi
Cám ơn Kim Hải.
Dreamy and poetic. Cùng với Mai, xin tưởng nhớ chị!
Cám ơn Hà.
Ở trên kia chị đọc được tất cả những điều chúc lành này. Hồi còn sống chị hay theo dõi blog này của Mai.
Ở trên cao chị vẫn nhìn xuống dõi theo Mai và những người thân yêu.
Chị vẫn để mắt đến mảnh vườn nên hoa vẫn tươi mươi dù không được chị tận tay chăm sóc.
Mai nên nghĩ đến chị với niềm vui chị đã yên bình hơn là với nỗi muộn phiền vì nhớ nhung.
Cùng với Mai tưởng nhớ đến chị.
Cám ơn Nguyệt.
Mai nhớ chị ghê lắm, những lễ lạc trong những ngày sắp đến sẽ không còn ý nghĩa khi không còn chị.
Il y a longtemps que je t’aime
Jamais je ne t’oublierai.
“If Roses grow in Heaven
Lord please pick a bunch for me.
Place them in my Sister’s arms
and tell her they’re from me.”