July 13, 2019 (TM)
Tôi mê săn màu hoàng hôn trên nước. Nơi dễ dàng để gặp nhất là vịnh San Francisco chỉ cách nửa dặm đường ngay sau nhà chị tôi. Hẳn nhiên hàng năm tôi bay qua đó ít nhất một lần để thăm chị và thăm mặt trời lặn.
Lần này khi qua thì giữa những chuyến săn hình hoàng hôn, bình minh trên biển, tôi dành khá nhiều thì giờ cho những buổi cơm họp mặt với chị em tôi và bạn bè. Lần này đặc biệt có cả chị Khánh Trang bạn thân của chị Châu tôi qua từ Việt Nam.
Buổi cơm thứ nhất ở quán Mi: Với Thu Hương, chị Minh Tâm, anh Anh, Phương Anh, Nathan và anh chị Châu Phúc. Quán Mi có bánh xèo nổi tiếng lúc nào cũng đông khách. Hôm đó phải sắp hàng đợi một tiếng rưỡi mới có bàn. Khổ quá, thôi qua quán anh Lưu Phương ăn đi, tôi cằn nhằn, nhưng chị Châu tôi không chịu muốn đợi bánh xèo cho bằng được. Ngon lắm, rau tươi và bánh dòn, không uổng công đợi, nhưng tôi lại thích bánh khoái của chị Oanh tôi hơn, ngon nhất vũ trụ.
Buổi cơm thứ nhì ở nhà Tí:
Rơi ngay vào trận động đất 7.1 magnitude ở Ridgecrest cách Los Angeles hơn trăm dặm. Cả nhà đang nói chuyện nổ như pháo bông bỗng im bặt nhìn nhau. Tôi đứng cạnh bàn ăn chao người muốn té, căn nhà đong đưa qua lại như đang lướt sóng, tủ chè sát bàn ăn rung lẩy bẩy. Tôi đợi cho cơn động qua đi, nhưng lâu quá nên bắt đầu sợ la lên dục mọi người chạy ra khỏi nhà vì sợ nhà sập, nhưng không ai nghe tôi, anh Hùng, chị Diệu Hồng, Hòa, chị Minh Thu và chị Châu anh Phúc vẫn bình tĩnh ngồi vì đã quen với những hiccups này của California. Tôi chạy ra khỏi nhà, chị Diệu Hồng chạy theo nhưng chỉ đứng ngoài cửa. Tôi nghĩ trong đầu nếu có gì xảy ra mà phải tản cư chắc mình sẽ đem theo cái camera mà thôi. 26 giây quá dài cho một cơn động đất. Ui chao, răng lâu dữ ri, chị Diệu Hồng luôn miệng ngạc nhiên, Hòa và anh Hùng vẫn tỉnh bơ, cả nhà vẫn ngồi tại chỗ, chị Minh Thu chạy qua ôm chị Châu để bảo vệ, trời, liệu chị có thế đem thân liễu làm áo giáp cho chị Châu nếu trời sập được không. 26 giây đi qua, mặt đất yên tĩnh, mọi người lấy lại được hồn vía và bắt đầu ong vỡ tổ. Chị Minh Thu trở lại liến thoáng, tội nghiệp Mai lần đầu tiên gặp động đất mặt mày tái mét, mắt đứng tròng thấy bất tội, lần sau nên chui xuống bàn, đừng chạy ra ngoài vì có thể bị điện giựt khi điện đường bị đứt. Tôi cười, tại sao hồi nãy cả nhà không ai chịu chui xuống bàn để em có được một kodak moment.
Buổi cơm thứ ba ở nhà Tí:
Có chị Khánh Trang, chị Thanh anh Ái Văn, chị Châu anh Phúc, chị Phượng, và Tí. Đề tài chuyển từ tiếng Huế thời xưa qua chính trị. Sau khi khám phá ra tất cả mọi người trong bàn ăn đều có chung quan điểm nên mừng rỡ hứng khởi mạnh ai nấy phát biểu loạn cả lên. Chị Trang, Tí (Hạnh) và tôi đứng trong bếp nhìn mọi người tranh nhau nói chồng chất lên nhau mà cười lăn chiên đổ đèn đau cả ruột. Chị Phượng nghe cười la lên có chuyện chi mà cười dữ rứa, cho chị nghe để cùng cười với.
Buổi cơm thứ ba xảy ra ở nhà chị Minh Tâm và anh Anh:
Chị Tâm cho ăn hột vịt lộn và cháo gà. Ngon quá tôi và chị Trang mỗi người bốn cái, ăn xong phi tang dĩa của mình vì xấu hổ ăn quá nhiều không ladylike chút nào. Cám ơn chị Minh Tâm năm nào Mai qua cũng có được một trận hột vịt lộn nổi tiếng của Little Saigon.
Tống Mai
California – July 10, 2019
HOÀNG HÔN TRÊN VỊNH SAN FRANCISCO Ở PINOLE HILLS
HUNTINGTON BEACH, ORANGE COUNTY
Tí – Fourth of July America the Beautiful
LA JOLLA BEACH, SAN DIEGO
LAGUNA BEACH, ORANGE COUNTRY
BẠN VÀ GIA ĐÌNH
Đêm động đất: Anh Hùng, chị Diệu Hồng, Hòa, chị Minh Thu, chị Châu
Đêm động đất: Anh Phúc, anh Hùng, chị Diệu Hồng, Hòa, chị Minh Thu, chị Châu, chị Phượng
Chị Khánh Trang, Mai, Hoàng, chị Châu
Hoàng, chị Khánh Trang, chị Phượng, anh Phúc & chị Châu
Chị Khánh Trang, Tí, chị Thanh, anh Ái Văn, chị Châu
Chị Minh Tâm, anh Phúc, Tí, chị Khánh Trang, chị Châu, Phương Anh
Động đất sợ quá, em đọc mà lo nhỡ chị sợ quá ảnh hưởng tim. Nhưng thôi may quá qua rồi!
Chị Châu xinh gái chị nhỉ? Giống chị.
Chị ở nhà một mình buồn không?
Chị phải cho chị Châu đọc cái comment này của Hạnh.
Trong nhà chị Châu và chị giống tạc nhau, có khi chị đang đi trong sân trường Văn Khoa thì bị bạn bè chị Châu gọi ơi ới chận lại vì tưởng nhầm chị là chị Châu.
Mai đi Cali chuyến này vui quá ! Mai gặp gần như đông đủ các anh chị em và bạn bè.Tình thân gia đình thật ấm cúng phải không Mai? Và rồi bạn hữu , cũng rộn ràng tiếng nói , tiếng cười.
Mai đi săn hình hoàng hôn và Mai đã có những ảnh hoàng hôn cũng tuyệt vời như những lần săn ảnh khác.
Mai thật đúng là may mắn và có duyên với những buổi hoàng hôn hay những buổi bình minh đẹp tuyệt để bấm máy , nói vậy chứ Ng biết là cũng phải mất công đi để canh và chờ những khoảnh khắc khác thường đó , không phải chỉ là duyên thôi mà còn là có tâm hồn yêu nghệ thuật và kiên nhẫn nữa.
Cám ơn Mai đã chia sẽ những hình ảnh đẹp của thiên nhiên cũng như hình ảnh của bạn bè thân thuộc để Ng nhớ lại những lúc nào đã cùng gặp gỡ thật vui vẻ các bạn ở Cali, nhất là Châu và anh Phúc.
Thân thương,
Đúng là Mai may mắn rớt đúng lúc vào cảnh đẹp. Lần nào đi săn hình cũng cầu Bồ Tát Phổ Hiền : )
Mai có nhiều hình hoàng hôn bình minh ở nhiều nơi nhưng chưa có ở Bourges của Nguyệt. Một ngày nào đó Mai phải có mới được.
Có tấm ảnh chụp chim giống tranh vẽ. Họp bạn như thế này, chắc chị của Mai cũng vui lắm.
Cám ơn Hà.
Mai thích chụp kiểu high key lấy hết cả shadow ra làm trắng xóa hình, nhất là khi chụp biển.
Thích nhất hình hoàng hôn có vầng trăng khuyết vì có nhiều chi tiết vừa hài hòa vừa tương phản.
Hình đó cũng là favorite của Mai. Blue hour ở La Jolla beach ở San Diego.