Sept 17, 2020 (TM)
Yêu người ta yêu từ thiên cổ
Kiếp trước đến đời sau
Trên cành cao
Con chim họa mi đang hót
Hót đi, chim hỡi, hãy hót khúc hoan ca
Giữa trái tim ta đang nhỏ lệ
Il y a longtemps que je t’aime
Jamais je ne t’oublierai
Sur la plus haute branche,
Un rossignol chantait
Chante rossignol, chante,
Toi qui as le cœur gai
Tu as le cœur à rire,
Moi je l’ai à pleurer
Có những mất mát không nguôi.
“À la claire fontaine” và sự mất mát … Một nhạc sĩ đã hát sau khi mất mẹ. Còn tôi hát sau khi mất chị. Hôm nay tôi lại nghĩ đến bản nhạc chỉ vì một điều đau lòng xảy ra hôm kia. Mấy tuần nay, tấm ai điếu tôi đem về từ tang lễ của chị tôi và dán trên tường ngay trên bàn thờ của chị bị rơi xuống nhiều lần vì keo đã mòn sau hai năm. Trên tấm ai điếu là bức hình của chị lúc còn trẻ và bốn câu thơ của thầy Nhất Hạnh tôi viết bên dưới. Mỗi lần hình rơi xuống, tôi lại bỏ lên. Cứ thế suốt mấy tuần qua. Nhưng hôm kia, sau khi bỏ lên lại, tôi nói với chị cho em giữ thêm một năm nữa. Tôi tưởng như thế là yên, nhưng đêm hôm sau hình lại rơi xuống, lần này rơi ngay trên di ảnh của chị trên bàn thờ kéo theo lư hương xuống sàn tung tóe và khung hình của chị bị nứt rạn. Tôi chảy nước mắt thu dọn đổ vỡ, dán khung hình lại lành lặn. Tôi biết chị muốn tôi xếp lại những thương tiếc, tôi biết chị không muốn tôi khóc chị nữa. Pack up your sorrow and give them all to me. Lần này tôi không dám trái lời. Có bao giờ tôi dám trái lời chị. Tôi hạ tấm ai điếu xuống nhưng lòng buồn vô hạn. Hai năm sau khi chị ra đi, lòng tôi vẫn trĩu nặng mỗi lần đi ngang tấm ai điếu đó.
Nhưng xếp nó đi, tôi như xếp lại một nơi nương tựa.
Il y a longtemps que je t’aime
Jamais je ne t’oublierai
Tống Mai
Chanson: À la claire fontaine
www.youtube.com/watch?v=mveBvtnS058

Mai ơi, thôi đừng khóc nữa,
DT cũng có người em trai
Mất cách đây vài năm,
Vẫn còn buồn ghê lắm.
Vì thế đọc bài của Mai,
Thảo nghe thấm trong lòng.
Cám ơn Dã Thảo.
Mai vẫn còn giữ khăn tang của chị.
Lần tới khi lên thăm chị, Mai hãy đem khăn tang lên mộ của chị và đốt đi.
Chị đã thanh thoát rồi Mai ạ. Tấm ai điếu rơi xuống là dấu hiệu chị muốn nói với Mai.
Nhìn hình chị thấy thật đẹp cổ điển.
Mai hãy yên ổn.
Không sao đâu, Mai không đốt khăn tang. Ngay cả khăn tang của mẹ đã hơn hai mươi năm Mai vẫn còn giữ mà.
Để cho chị bay đi đừng khóc nữa Mai ạ!
Il y a longtemps que je l’aime
Jamais je ne l’oublierai
Em có người chị mất năm 2002. Lúc chị mới 45 tuổi. Mỗi lần có dịp đi đâu đó ngang qua nhà trẻ chị dạy hay nhà chồng chị là nước mắt em cứ ứa ra. Rất nhiều kỷ niệm trìu mến mỗi khi nhớ lại là bâng khuâng hụt hẫng. Quá thương. Nhưng mình phải tự khuyên mình buông ra, thả ra cho mọi sự bay đi, thoát đi chị Mai ơi.
Chị nghĩ khi người thân ra đi đột ngột, mình không được chuẩn bị tinh thần thì sẽ bị hụt hẫng rất lâu.
chị cô Tống Mai cười đẹp quá, thần thái sáng láng.
con gởi cô mấy câu an ủi:
chị muốn em lau khô giọt lệ
vì chị đã thanh thản em ơi!
đừng khóc, đừng buồn vì chị nhé
tình chị em ta còn đó muôn đời.
Cám ơn Sóc.
Sáng nay khi lái xe ra cổng nhà, cô thấy con sóc trong vườn đứng chơi ngay giữa sân, cô sợ cán phải nó nên lách qua một bên. Nó nghe tiếng xe sợ quá bốn chân phóng vào cỏ để tránh. Nhìn nó mà cười quá, nó nhanh như chớp, pop! goes the squirrel … Cô nghĩ khi gặp Sóc sẽ kể cho Sóc nghe thì tối nay mở blog thì thấy Sóc.
Thương Mai lắm! Hà luôn thấy bất lực mỗi khi cần dùng ngôn ngữ để chia buồn. Người mình có nhiều câu hát, nhiều khi trái ngược nhau. Khi thì bảo khóc đi, như “khóc cho vơi…” Và có khi lại bảo “thôi nín đi em…” Hà nghĩ, thôi cứ để Mai yên, tự nhiên với nỗi buồn nhẹ nhàng khi nghĩ đến chị Oanh. Mình là con người mà. Như thời tiết có lúc nắng lúc mưa, mình có niềm vui và nỗi buồn. Mỗi lúc buồn vắng chị, thì cũng là lúc nhắc Mai nhớ mình có người chị yêu mến mình như thế nào. Và nhắc Mai nhớ là Mai vẫn còn có em có người thân. Hà không thể nào tưởng tượng mình sống hoài mà chỉ có toàn niềm vui không có nỗi buồn. Buồn, nhớ thương chị, cũng là một hạnh phúc vì ít ra Mai cũng đã có, đã cảm nhận được một tình thương mến từ chị. Chúc một ngày mới và có những niềm vui mới nho nhỏ như gặp con sóc dễ thương trong sân.
Cám ơn Hà so sweet.
Chị đi vội quá nên có khi thấy tức tưởi.
Chiều nay khi đem soup xuống cho anh rễ của Mai thấy vườn chị hoa cosmos và hồng nở rộ đẹp quá. Mai hái một ít cắm bàn thờ chị rồi hái thêm một ít đem về cắm bàn thờ chị ở nhà mình. Rau thơm, tía tô, tomato, sả, ớt cũng mọc tưng bừng. Chị đi rồi, anh vẫn chăm sóc vườn hoa như lúc chị còn nên bớt đau lòng. Mai vẫn xuống nhà chị đều đặn như trước chỉ để tìm hơi ấm của chị.
Chị ơi, chị bình an nhé chị!
Cám ơn em tôi.
Sois tranquille – Emmanuel Moire
Je sais la peine, je sais les pleurs et les pensées
Que les mots ne peuvent apaiser
Je sais l’absence, je sais le manque et les regrets
Les souvenirs qu’il faut revivre et partager
Je sais tout ce qui est pour toi
Sois tranquille
Tout va bien
Sois tranquille
Je suis serein
Je repose en paix où je vais
Sois tranquille
Ce n’est rien
Sois tranquille
J’en ai besoin
Et je m’en sers
Je me libère
Enfin
Je sais le temps, je sais les heures, les nuits passées
Que les rêves ne peuvent soulager
Je sais l’effort et le courage à retrouver
Ce souvenir qu’il faudra vivre et continuer
Je sais tout ce qui est pour toi
Sois tranquille
Tout va bien
Sois tranquille
Je suis serein
Je repose en paix où je vais
Sois tranquille
Ce n’est rien
Sois tranquille
J’en ai besoin
Et n’oublie pas, n’oublie pas
Je suis là
Je suis là
Là
Sois tranquille
Tout va bien
Sois tranquille
Je suis serein
Je repose en paix où je vais
Sois tranquille
Tout va bien
Sois tranquille
Et sois certain
Où que tu sois
Je veille sur toi