“Cuộc đời đó, ta băng sông vượt núi, chẳng phải vì hoá kiếp, mà chỉ để thấy lại khuôn mặt người” – Tống Mai

Nov. 7, 2023 (TM)

Tôi thường nghĩ đến bạn mình với một sự im lặng nghiêm cung, nhưng đôi khi đó là một nỗi lặng buồn mênh mông những ngôi sao trời vận hành đơn chiếc trong không gian không bao giờ gặp được nhau.  Sự cô quạnh của bóng người luôn đứng ngoài lề cuộc đời một cách an nhiên tự tại đã làm tôi vừa khâm phục vừa nao lòng như mỗi khi nghĩ đến những câu Haiku của Ryokan khi ông nhỏ nhẹ về cuộc đời ẩn dật bình an của mình nhưng sao có khi nước mắt lại rơi.

“Cuộc đời đó, ta băng sông vượt núi, chẳng phải vì hoá kiếp, mà chỉ để thấy lại khuôn mặt người”.  Những câu thơ của Dalai Lama thứ Sáu hôm nay hiện ra thanh thoát trong đầu,  bí ẩn mơ hồ đến hình bóng của một đấng tối cao mà có thể là hình bóng thương yêu của một người nào đó. Tôi chờ đến hôm nay để đăng lại và gởi đến bạn mình trong một ngày yên lặng phảng phất hương vị trà sữa, bánh hạnh nhân và mùi hương trầm của một thời xa xăm ở quê nhà.

Tôi xa bạn hồn bơ vơ, nhưng hương trầm ngày nào vẫn thoang thoảng một mùi tinh khiết hạnh hương. Những đêm thâu không cùng, tôi thấy thương hình bóng đã yên lặng theo tôi che chở  không rời.  Tôi và chiếc bóng. Cuộc đời như một con dốc dài, khi lăn xuống dốc thì những gì còn sót lại theo ta đến cuối dốc là những gì có ý nghĩa nhất, với tôi, đó là tình bạn keo sơn.

Hôm nay, hồn tôi một tờ giấy trắng chỉ có một chấm phá duy nhất: Fleur-de-lys.

Tống Mai
(Gởi Nguyên Huệ – Nov 7, 2023)

 

Cuộc đời đó, ta băng sông vượt núi, chẳng phải vì hoá kiếp,
mà chỉ để thấy lại khuôn mặt người

 

THAT LIFE
(Dalai Lama thứ VI Tsangyang Gyatso)

那一刻,我升起风马,不为乞福,只为守候你的到来。
That moment, I raised the prayer flags, not for praying, just for awaiting your coming.

那一日,我垒起玛尼堆,不为修德,只为投下心湖的石子。
That day, I piled up a cairn, not for benevolence, just for casting a rock in your heart lake.

那一夜,我听了一宿梵唱,不为参悟,只为寻你的一丝气息。
That night, I listened to the chanting of sutras, not for enlightenment, just for a trace of your scent.

那一月,我摇动所有的经筒,不为超度,只为触摸你的指尖。
That month, I spun all the prayer wheels, not for release of souls, just for the touch of your fingertips.

那一年,我磕长头匍匐在山路,不为觐见,只为贴着你的温暖。
That year, I toiled on the mountain path with long kowtow, not for pilgrimage, just for being close with your warmth.

那一世,我转山转水转佛塔,不为修来生,只为途中与你相见。
That life, I crossed mountains, crossed rivers and pagodas, not for reincarnation, just for an encounter with you somewhere during the journey.

CUỘC ĐỜI ĐÓ
Tsangyang Gyatso (倉央嘉措)

那一刻,我升起风马,不为乞福,只为守候你的到来
Khoảnh khắc đó, ta giương cờ phong mã, chẳng phải vì nguyện cầu, mà chỉ để ngóng trông người xuất hiện.

那一日,我垒起玛尼堆,不为修德,只为投下心湖的石子
Ngày hôm đó, ta xây ngọn tháp đá, chẳng phải vì tu đức, mà chỉ để ném động cõi lòng người.

那一夜,我听了一宿梵唱,不为参悟,只为寻你的一丝气息。
Đêm hôm đó, ta nghe tiếng kinh thời, chẳng phải vì chứng ngộ, mà chỉ để lần theo làn hương cũ.

那一月,我摇动所有的经筒,不为超度,只为触摸你的指尖。
Tuần trăng đó, ta xoay bánh xe pháp, chẳng phải vì siêu độ, mà chỉ để chạm đến ngón tay người.

那一年,我磕长头匍匐在山路,不为觐见,只为贴着你的温暖。
Năm tháng đó, ta phủ phục trên đường, chẳng phải vì hành hương, mà chỉ để được cận kề hơi ấm.

那一世,我转山转水转佛塔,不为修来生,只为途中与你相见。
Cuộc đời đó, ta băng sông vượt núi, chẳng phải vì hoá kiếp, mà chỉ để thấy lại khuôn mặt người.
(Bản dịch: Pháp Hoan)

 

 

11 thoughts on ““Cuộc đời đó, ta băng sông vượt núi, chẳng phải vì hoá kiếp, mà chỉ để thấy lại khuôn mặt người” – Tống Mai

  1. Bức hình đẹp quá Mai ạ. Sự tĩnh mịch lắng đọng của cành cây, rặng núi mờ mờ và dáng người đi vào cõi mờ đó như đi vào cõi không.

  2. Bức tranh này, tôi sẽ vẽ . Tôi vừa thêm vào trong folder có sẵn 7 bức của cô ấy,mục đích và tham vọng sẽ vẽ nó . Bức này, chắc không ..khó vẽ (tôi nghĩ thế !) , chỉ là bút chì và bột than .Nhưng chưa chắc là không khó – để xem ! cái zone mờ ,đậm, nhạt trong tranh của cô cực kỳ tinh tế , làm sao tôi có thể làm được để toát lên sự cô đơn và tĩnh lặng như cô diễn tả .
    Thực ra, tôi đã hoàn thành một bức “Am mây ngủ” của cô bằng màu nước, nhưng cô giáo dạy vẽ nhìn cười , chưa đâu , tiếp tục vẽ lại thêm nhiều lần nữa hãy ..show ra . Mới học có chục buổi làm sao mà vẽ nổi !

    Tôi cũng mê mùi hương trầm , suốt cả đời tôi chỉ dùng duy nhất một loại xà bông mùi trầm , nhưng từ khi nó bị làm nhái giả ,tôi mới ngưng .
    Tôi rất thích câu nói này : “Cuộc đời như một con dốc dài, khi lăn xuống dốc thì những gì còn sót lại theo ta đến cuối dốc là những gì có ý nghĩa nhất, với tôi, đó là tình bạn keo sơn”.

    1. Mai cám ơn dear chị Thúy!
      Mai chờ xem bức tranh của chị vẽ bức hình này. Đúng là sẽ không khó đâu, chỉ cần ngồi yên một mình thôi chung quanh không có tiếng động.

      P.S. Hương trầm thỉnh thoảng Mai vẫn đốt lên bàn thờ Phật nhưng chỉ hiếm khi thôi vì chỉ còn một ít mua từ Huế giữ đến hơn 20 chục năm không dám dùng. Xà bông trầm cũng thế đã cũ hơn 20 năm không dám dùng. Mùi trầm xưa không còn tìm đâu ra nữa.

  3. “Cuộc đời đó, ta băng sông vượt núi, chẳng phải vì hoá kiếp, mà chỉ để thấy lại khuôn mặt người”.

    Tuyệt vời quá Tống Mai ơi!
    Mê ngắm nhìn và đọc những tuyệt tác của em lắm lắm.
    Cám ơn Tống Mai, rất hãnh diện về em.
    Chị QH

  4. Chúc một sinh nhật bình an yên ổn cho anh tôi .
    Xin cám ơn một người đã yên lặng che chở chị tôi không rời. Với tất cả cảm phục.

Leave a Reply