Feb 14, 2023 (TM)
“Trời đất, thuở nào đó không rõ, sinh ra một giống chim kỳ lạ: Mỗi con chỉ có một cánh và một mắt. Muốn bay, hai con phải chắp cánh với nhau, một mắt thành cặp, một cánh thành hai. Ấy là định nghĩa của tình yêu. Tương tự như trong huyền thoại Hy Lạp cổ: Một nửa của đàn ông là đàn bà, hai nửa tìm nhau. Tình yêu là vậy. Như chim liền cánh.
Cây liền cành là chuyện của một thiếu phụ hái dâu. Là thứ dân nhưng nàng xinh đẹp, ông vua mê. Ông là vua, cho nên ông tự cho ông mọi quyền, kể cả quyền cướp vợ của người khác. Người chồng uất ức, tự tử. Người vợ bị triệu về kinh. Người vợ nói: Muôn tâu bệ hạ, được thôi nhưng xin bệ hạ thong thả chút xíu, để thiếp thay áo. Áo quần tươm tất, nàng ngửa mặt lên trời vái hai lạy rồi nhảy xuống từ lầu cao. Trong thi thể, nàng đã viết sẵn một lá thư xin được chôn chung một mộ với chồng. Ông vua ganh với cả người chết, hạ lệnh chôn riêng hai mộ khác nhau. Vài ngày sau, giữa hai mộ mọc lên một cây, cây ấy lớn dần, cành lá quấn quýt.
Bạch Cư Dị đem tích ấy vào thơ, cho hiện hồn trong lời thề thốt giữa Đường Minh Hoàng và Dương Quý Phi:
Trên trời nguyện hóa chim liền cánh
Dưới đất làm cây nhánh dính liền.
Người khuê phụ trong Chinh Phụ Ngâm cũng gửi tình yêu của mình như vậy đến chồng đang chinh chiến phương xa:
Thiếp xin về kiếp sau này
Như chim liền cánh, như cây liền cành.”
Tôi trích đoạn trên từ cuốn “Chuyện Trò” của Cao Huy Thuần. Mỗi khi nói đến tình yêu, tôi nghĩ ngay đến câu chuyện cổ tích này.
Nhưng đó là tình yêu đôi lứa, còn tình yêu gia đình thì được nói đến một cách thơ mộng trong cuốn truyện tranh “What is Love?” của Mac Barnett. Đó là một cuốn sách trẻ thơ kể một cậu bé muốn biết tình yêu là gì. Cậu hỏi bà ngoại của mình nhưng bà không trả lời được mà khuyên cậu hãy tìm câu giải đáp ngoài đời. Thế là cậu ra đi, bao năm nghe không biết bao nhiêu câu trả lời, khi thì tình yêu là cá dưới nước, là ngôi nhà, là tiếng vỗ tay tán thưởng, là đêm tối, là chiếc nhẫn, là tuyết rơi đầu mùa, là cây phong mùa hạ, viên sỏi dưới chân…. Và cuối cùng một nhà thơ mời cậu ngồi xuống để đọc cho cậu nghe một trang dài về tình yêu, nhà thơ này có dáng dấp của ngài Rumi, nhưng cậu không có kiên nhẫn để ngồi nghe nên bỏ đi, nhà thơ hét lên nhưng ta chưa kịp trả lời sao ngươi lại bỏ đi, ai chà ngươi chẳng hiểu gì cả.
Chán nản, cậu trở về nhà. Khi vào đến vườn sau, cậu nghe mùi thơm của thức ăn đang nấu trong bếp và tiếng chó sủa vui mừng sau cửa sổ khi thấy cậu. Cậu cởi giày ra, dí chân mình dưới đất ấm và thở dài, không hay rằng bà ngoại của mình đang đến đứng sau lưng. Thật lâu, bà cất tiếng, con đã trở về đấy à. Bà đã già đi, và cậu thì đã cao hơn.
Bà hỏi:
Con đã tìm ra lời giải đáp cho câu hỏi của con chưa?
Cậu ôm bà trong tay:
Dạ rồi ạ.
Tôi thương câu truyện về tình yêu qua một giọng kể ngây thơ này. Tình yêu là căn nhà ấm cúng có mùi thơm của thức ăn trên bếp, có bà ngoại già nua chăm sóc vườn hoa. Đó là nơi để trở về.
Bạn yêu dấu,
Đêm đã khuya bên này đại dương.
Bonne nuit!
Tống Mai
Feb. 14, 2023
(Viết cho mẹ tôi và căn nhà xưa của tôi ở Bến Ngự.
Viết cho trẻ thơ và những con chim liền cánh ngoài kia ngày Valentines.
Viết cho những người bạn thương yêu của tôi)
WHAT IS LOVE?
by Mac Barnett
Illustrated by Carson Ellis
Photographed selected pages by Tống Mai
When I was a boy, in the garden out fron of the house where we lived,
I asked my grandmother, “What is love?”
She picked me up in her arms and said. “I can’t answer that.”
“If you go out into the world, you might find the answer”
I asked the poet,
“What is love?”
The poet smiled.
“Sit down and I’ll tell you. A list so long it goes on for pages.” He said.
I didn’t have time to listen to that!“Wait!” said the poet. “I haven’t answered your question!”
“You sure haven’t!” I said
The poet shouted at me “You do not understand!”
And so one day I returned to the house where we lived.
I smelled dinner cooking. I took off my shoes and stood in the garden. I sighed.
I didn’t hear my grandmother come up behind me.
“Finally,” she said. “You have come back.” She was older. I was taller.
She asked me, “Did you answer your question?”
I picked her up in my arms. I smiled.
I said. Yes.
It’s a beautiful post, Tống Mai!
The photograph and the writing,
I love it. Thanks Mai.
DTQT
Thank you chị đẹp Dã Thảo!
🌹❤😃
Thật tuyệt vời. Buổi sáng ngày lễ vinh danh tình yêu, vừa thức giấc được đọc về tình yêu. Còn gì hơn. Cám ơn tác giả và các tác phẩm được nhắc đến.
Cám ơn Hà. Cái message trong What is Love đúng là cái Mai muốn nghĩ về tình yêu, một thứ tình yêu bình yên ấp ủ và thật nhất.
What a beautiful story cô Mai.
It helps me remember deeply my mother. When I was young, she gave me a hot boiled egg that I helped collect from ụ rơm in the garden and whispered “eat, eat, don’t tell your sister.” I am the youngest of the four sisters, that’s why.
So thank you cô Mai. I wish you a beautiful loving day in your own reflection.
Cám ơn chị Hằng. Bao giờ em cũng nghĩ cuối cùng tình yêu là ngôi nhà yên ổn nơi mình mang những bước chân đã mỏi mệt trở về.
L’amour comble
les lézardes
de la solitude.
Tình yêu lấp đầy những vết nứt quạnh quẻ.
Cam on chi Mai. Bai viet hay qua chi!
Chị rất vui gặp Thu Huỳnh ở đây.
Tình yêu như thương áo
Quen hơi ngọt ngào (TCS)
Cám ơn bạn tôi định nghĩa TY bao la biển rộng sông dài. Cám ơn những hình ảnh đẹp của tháng Hai.
Tình xa như trời
Tình gần như khói mây
Tình trầm như bóng cây
Tình reo vui như nắng
Tình buồn làm cơn say
Tình yêu như nỗi chết
Cơn đau thật dài
Tình khâu môi cười
Hình hài xưa đã thay
Mặn nồng xưa cũng phai
“Tình khâu môi cười” – Những bản nhạc nghe không biết bao nhiêu lần, nhưng mỗi lần dừng lại từng câu một là thấm thía Diệu ơi. Mai không ngừng phục tài viết thơ trong nhạc này của TCS.
Cảm ơn chị với món quà đẹp đẽ trong buổi sáng ngày tình nhân. Đọc đoạn đầu PH lại nhớ đến 2 bài thơ này của 2 tác giả Trung Hoa cách nhau 700 năm.
Tình Cầm Sắt
(Quản Đạo Thăng;管道昇)
Anh và em
Ta yêu nhau thắm thiết
Tình cháy lên cuồng nhiệt
Như ngọn lửa hồng
Lửa sẽ nung đất
Đúc ra dáng hình em
Và dáng hình anh
Ta đặt chúng bên nhau
Rồi đập làm trăm mảnh
Trộn lẫn với nước
Và lần nữa đúc ra dáng hình em
Và dáng hình anh
Anh sẽ ở trong em
Và em ở trong anh
Sống: đắp chung một tấm chăn
Chết: cùng chia một manh chiếu.
EM YÊU DẤU
Mang Ke (芒克; Mang Khắc)
Nếu em trở về với dáng hình nguyên thuỷ,
là một nhúm đất nâu,
anh vẫn muốn giống như thuở ban đầu
được kề lên bộ ngực em bé nhỏ,
anh muốn hóa thành ánh dương rực rỡ
phủ lên em trong da thịt mặt trời,
và sẵn sàng tan chảy cả cuộc đời
để trở thành nhất thể.
Nếu em hoá thành đất đen, anh sẽ
từ bỏ dáng hình mình
để trở thành nguồn nước mát mùa xuân,
và anh muốn được hoà tan, tất cả
và với mỗi dòng cảm xúc anh có
sẽ thấm vào cùng thân thể của em.
Cám ơn em tôi hai bài thơ mãnh liệt!
Làm chị nghĩ đến những bản nhạc đam mê của Lê Uyên Phương của nhạc vàng miền Nam Việt Nam thời trước.
Một bài viết rất hay về tình yêu ,cảm ơn C đã gởi cho bạn bè được đọc một bài viết của Tống Mai rất hay và cảm động.
Cám ơn chị Tâm ơi !
Ui chao ! Tống Mai giỏi quá . Không biết mọi người thì sao nhưng khi đọc đoạn đầu Mỹ không thấy gần gũi nhưng khi đọc đến đoạn sau cảm động đến gần chảy nước mắt.
Hì hì ! Già rồi tình cảm lai láng !
Cám ơn Mỹ!
Mái ấm gia đình bao giờ cũng dễ làm cảm xúc phải không.
Chuyện dễ thương.
Nó làm mình mỉm cười rưng rưng.
cám ơn cô. quyển truyện tuyệt quá cô.
Đúng là tuyệt thật Sóc. Thấy nó trong tiệm sách cô chú ý ngay.
youtube.com/watch?v=FPG5xwbspWQ
“Perhaps love is like a resting place, a shelter from the storm
It exists to give you comfort, it is there to keep you warm
And in those times of trouble when you are most alone
The memory of love will bring you home.”
Hay quá Tí, bản nhạc thật tuyệt cho message trong cuốn What is Love này!