Em tôi và “Ngày mai tôi vẫn còn hiện hữu” – Tống Mai

May 19, 2019 (TM)

Em tôi không dự đám tang của chị tôi, ngày an táng chị cũng không có mặt em. Em không chấp nhận chị đã qua đời, sự ra đi của chị đột ngột như một cơn sấm sét, không ai trong chị em tôi chấp nhận được. Nhưng mỗi chúng tôi khóc chị một cách. Em tôi chọn cách chạy trốn, không muốn nghe, không muốn thấy, không muốn ai nhắc đến, em biến mất khỏi gia đình. Thế là tôi mất liên lạc với em gần nửa năm cho đến khi em đọc được một bài viết của tôi trên Khung Cửa Hẹp này về vết thương là một khe hở và từ khe hở đó ánh sáng len vào, thì tôi nhận được tin của em, em viết: life must go on. Đúng rồi, time to move on, tôi trả lời.  Tôi mừng em đang can đảm đối diện với sự mất mác.

Mấy ngày trước em bỗng gọi từ Essex New York nơi chôn chị tôi. Em xuống đó từ Canada không nói cho ai hay, em hỏi tôi tên của nghĩa trang nơi chị nằm. Em không muốn ai biết để em có thể thăm chị một mình. Tôi hiểu và thấy thương em, có những nỗi đau khi can đảm nhìn thẳng vào mặt nó thì nó sẽ độ lượng với ta hơn. Chị tôi mất đã mười tháng, khi chị mất, tôi không có được cơ hội để trốn chạy, tôi phải giúp anh tôi trong chuyện chôn cất chị, tôi phải đối diện với cái đau ấy, nhưng đối diện rồi tôi có khá gì hơn em tôi trốn chạy đâu. Nhưng có một điều tôi khá hơn em, tôi đã đi qua những gì em đang bắt đầu đi qua. Tôi đau mất chị, nhưng tôi đã chấp nhận và life must go on.

Em tìm mộ của chị không khó vì chị nằm cạnh bìa rừng, và nhờ giải khăn tang trắng chị Liên tôi cột vào thân cây bên cạnh mộ ngày di quan mà em tìm ra. Em thắp hương rồi trồng ba cây Azalea hồng tím đỏ để đem màu sắc cho trời vẫn còn lạnh khí đông ở đó.

Suốt tuần nay thật buồn. Tôi bỗng sống lại cái đau của những ngày đầu mất chị.

Tuần trước xuống vườn chị, hoa peony nở rộ, tôi hái về cắm bàn thờ chị. Hôm nay tôi gởi em. Trong nhà tôi thương em nhất. You are so brave and quiet I forget you are suffering.

Có bài thơ của Thích Nhất Hạnh tôi chép lại trên tấm ai điếu của chị ngày viếng tang:

Ngày mai tôi vẫn còn đây, tôi vẫn còn hiện hữu
Nhưng em phải chú ý lắm em mới thấy được tôi
Tôi sẽ là một bông hoa, hay một chiếc lá
Tôi sẽ nằm trong những hữu thể này và tôi sẽ cất tiếng chào em
Nếu em chú ý, em sẽ nhận ra tôi
Em có thể chào tôi
và tôi sẽ sung sướng lắm.
(Dịch từ TNH)

Sự hiện hữu của chị có tùy thuộc vào sự sinh diệt đâu.

Đêm nay vườn sau nhà tôi ánh trăng rằm dịu dàng đằm thắm.

Tống Mai
(May 19, 2019)

 

 

 

 

14 thoughts on “Em tôi và “Ngày mai tôi vẫn còn hiện hữu” – Tống Mai

  1. Thương em nhiều Tống Mai,
    Tim em đã rộng mở,
    Cho tất cả mọi loài,
    Lòng em sẽ khoan thai,
    Thảo vô cùng ngưỡng mộ,
    Thương em nhiều Tống Mai.

    DTQT.

  2. Đọc mà thương.

    “Mặt trời chất chứa trong lòng trái khổ qua
    Thơ bốc thành hơi trên bát canh mùa Đông,
    Trong khi bên ngoài gió hú”

  3. Thật hạnh phúc khi có chị em gái trong cuộc đời.!
    Mặc dù không dễ để vượt qua nổi đau mất mát này, nhưng , hy vọng thời gian sẽ làm nguôi ngoai nổi buồn của những người thân yêu.
    Chúc Mai luôn khỏe và an vui …
    KC.

  4. Chị Oanh của Mai mất vậy mà đã hơn 10 tháng ! cũng thật mau và cũng thật lâu phải không Mai ?
    Ng không nghĩ là đã hơn 10 tháng trôi qua , mỗi lần nói chuyện Mai vẫn hay nhắc đến chị , những cuối tuần khi điện thoại có hỏi hôm nay Mai đi những nơi đâu thì thường nghe Mai nói đến nhà chị Oanh để chăm coi vườn hoa của chị một tí , hái hoa về cúng chị , cứ như là Mai vẫn thường đi thăm chị như vậy làm sao mà biết là đã hơn 10 tháng Mai vắng chị rồi.
    Những đóa hoa Mai chăm sóc cho chị và những ảnh hoa Mai chụp về cho chị xem vẫn tươi đẹp và dễ thương. Có chăng là niềm nhung nhớ đến chị vẫn chưa thể nào vơi , hy vọng rồi thời gian sẽ làm cho Mai và những người thân khác trong gia đình sẽ nguôi ngoai.
    Thương,

  5. Tặng hai chị em bài thơ của Neruda do Bằng Việt dịch mà em rất thích, cũng đẹp như bài thơ của thầy.

    Tôi Sẽ Trở Lại

    Tới một ngày, khi tôi không còn nữa,
    Một người bạn đường, dù nam hay nữ,
    Sẽ đến tìm tôi ở đây
    Tìm giữa đá và biển
    Trong ánh sáng của bọt sóng đời đời sôi động.
    Hãy đến tìm tôi ở đây,
    Tôi sẽ trở về vẹn nguyên, trong sạch,
    Dù không môi, không tiếng, không thể thốt ra lời,
    Tôi sẽ trở lại làm sức vận chuyển cho trái tim biển cả,
    Trái tim dữ dội, hoang sơ…
    Ở đây tôi mất đi, ở đây tôi sẽ về trở lại
    Cho dù chỉ như tảng đá lặng thinh.

    Yo volveré

    Alguna vez, hombre o mujer, viajero,
    después, cuando no viva,
    aquí buscad, buscadme
    entre piedra y océano,
    a la luz procelaria
    de la espuma.
    Aquí buscad, buscadme
    porque aquí volveré sin decir nada,
    sin voz, sin boca, puro
    aquí volveré a ser el movimiento
    del agua, de
    su corazón salvaje,
    aquí estaré perdido y encontrado:
    aquí seré tal vez piedra y silencio.

  6. Hôm nay là birthday của chị.
    Anh Steve cúng bagel và slurpee cho chị.

    Happy birthday chị Oanh !
    Em không biết là chị thích bagel và slurpee. Hôm nay em không xuống chị nên không mua chè đậu ván đặc cho chị, từ lúc chị đi em không mua chè đó nữa nên không biết bây giờ còn ngon không.

Leave a Reply