May 2, 2018 (TM)
Couleurs du temps !
Từ thuở mê thơ khi còn nhỏ đến nằm lòng những bài tâm đắc, thì bài thơ đầu tiên tôi thuộc là “Màu thời gian”, mà cái thanh thanh mềm dịu đối với một đứa trẻ âm hưởng như một lời hát ru nên những câu thơ đi dần vào tâm trí hồi nào mà không hay. Thuở đó tôi chưa biết hết ý nghĩa … tại sao lại “ngàn xưa không lạnh nữa – Tần Phi“, và tại sao “tóc mây một món chiếc dao vàng, nghìn trùng e lệ phụng quân vương“… Đến khi lớn lên mới hiểu ngàn xưa không lạnh nữa Tần Phi nói đến người cung phi Lý phu nhân của vua Hán Vũ Đế lúc sắp từ trần lấy khăn che không cho vua giáp mặt nét tiều tụy của mình; và còn tóc mây một món chiếc dao vàng là huyền thoại nàng Dương Quí Phi cắt tóc dâng Đường Minh Hoàng khi bị vua giam riêng một nơi vì tính hay ghen, vua thấy lọn tóc thương quá đưa nàng trở lại cung.
Hôm nay tôi đăng lại bài thơ gởi đến một khu rừng tím ngát ở một nơi rất xa.
Tống Mai
Màu thời gian
Thơ: Đoàn Phú Tứ
www.youtube.com/watch?v=IvndjVgcQKo
Ta lặng dâng nàng trời mây phảng phất nhuốm thời gian
Sớm nay tiếng chim thanh
Trong gió xanh
Dìu vương hương ấm thoảng xuân tình
Ngàn xưa không lạnh nữa, Tần phi
Ta lặng dâng nàng
Trời mây phảng phất nhuốm thời gian
Màu thời gian không xanh
Màu thời gian tím ngát
Hương thời gian không nồng
Hương thời gian thanh thanh
Tóc mây một món chiếc dao vàng
Nghìn trùng e lệ phụng quân vương
Trăm năm tình cũ lìa không hận
Thà nép mày hoa thiếp phụ chàng
Duyên trăm năm đứt đoạn
Tình muôn thuở còn hương
Hương thời gian thanh thanh
Màu thời gian tím ngát
Yêu quá. Hồi sáng mình cũng đi tìm bài này với bài Cung Điện Buồn.
Hà có biết version nào khác của Quỳnh Lan và Anh Ngọc không? Quỳnh Lan nghe rã rượi quá.
Lầu . . . vàng nguy . . . nga
Đang uống . . . ánh trăng ma
Hoa . . . viên úa nát
Gió đêm . . . khua xác lá
Ngự . . . phòng thiên thai
Vang tiếng . . . hát liêu trai
Giai . . . nhân ép gối
Ngất ngây . . . theo hương nhài
Ái . . . ân . . . mong . . . manh
Thế gian lạnh trống
Gót . . . son . . . quay . . . nhanh
Trời sầu mênh mông
Ngọc . . . ngà tang thương
Như nuối . . . tiếc quân vương
Ta . . . ôm xác gấm
Ấn rơi . . . bên chân tường
Mình nghe nhạc buồn quen tai, thấy dịu êm chứ không thấy buồn. Có lẽ vì lòng không có chuyện gì buồn. Chẳng nhớ nghe ai hát Màu Thời Gian lúc trước, có lẽ là Thái Thanh chứ chưa nghe Anh Ngọc hát bản này.
Mai hỏi Hà có biết ca sĩ nào khác Quỳnh Lan hát bài “Cung Điện Buồn” mà lại nói không rõ nên Hà tưởng là hỏi về “Màu Thời Gian” . Mai sorry.
Màu Thời Gian thì Thái Thanh hát hay nhất (Mai có bỏ cái link youtube của bài này Thái Thanh hát trên kia)