Huế Triền Miên Nỗi Nhớ – Nhạc và lời: Nguyễn Văn Hòa

July 15, 2015 (TM)

 

Huế Triền Miên Nỗi Nhớ
Nhạc và lời: Hoa-Sen Nguyễn Văn Hòa

Tiếng hát: Ngọc Huy
www.youtube.com/watch?v=10bXe-y42Ck

Tiếng hát: Đặng Thế Luân
www.youtube.com/watch?v=XFk_WdJp2Xk

 

Nhạc sĩ Nguyễn Văn Hòa bên bờ hồ Ontario, 7/11/2015
Nhạc sĩ Nguyễn Văn Hòa – Ontario July 11, 2015

 

1- Nhớ mái trường yêu dấu soi bóng Hương Giang
Thấm thoát bao ngày tháng mơ ước thênh thang
Bóng dáng ai hằn dấu trên vách vôi mờ
Vắng quá sân trường nắng đâu tiếng nô đùa
Nhớ khung trời xám mây kéo lê thê
Gió cuốn hoa phượng rơi theo bước chân về
Có gốc đa ngày đó áo trắng vai kề
Dưới cơn giông chợt đến bổng thấy xuân về

DK 1 :
Nhớ có ai cùng nhớ hay đã ơ thờ
Nhớ giấc mơ chợt đến mộng ước năm xưa
Huế êm đềm quá ngày tháng dại khờ
Ngắm ánh trăng lạnh lẻo nhớ thu xa mờ

2- Nhớ Hoàng Cung cổ rợp bóng cây xanh
Có tiếng ve rộn rã giọt nắng long lanh
Tấu khúc dương cầm vang thánh thót mơ màng
Thoáng tiếng ai vọng đến hòa với cung đàn
Nhớ tiếng chuông chùa ngân văng vẳng thu không
Lấp lánh con thuyền trôi êm ả xuôi dòng
Vút tiếng khoan hò thoẳng theo gió bềnh bồng
Núi xa xa mờ bóng lớp lớp chập chùng

DK 2 :
Nhớ xót xa là nhớ như gió kêu gào
Nhớ thiết tha là nhớ thức trắng đêm thâu
Huế ơi là nhớ khi lá thay màu
Tuyết trắng thêm niềm nhớ mỗi khi Đông vào

3- Nhớ mái nhà đầm ấm vang tiếng em thơ
Thoáng vấn vương chiều xuống khói bếp lam mơ
Bổng gió xuân vọng đến tiếng thét mơ hồ
Súng nổ vang dòn dã thay pháo giao thừa
Nhớ tiếng ai gào thét thương tiếc con thơ
Trắng xóa trong màu nhớ Huế khóc ơ hờ
Huế nhớ thương còn đó nghi ngút hương trầm
Nát tan bao mộng ước Huế khóc âm thầm

DK 3 :
Nhớ bởi đâu mà nhớ nhớ đến bao giờ
Nhớ, có đêm nằm nhớ, nhớ khóc trong mơ
Huế đau buồn quá không thể phai nhòa
Vẫn nhớ trong tiềm thức xót xa Xuân nào

4- Nhớ nhịp cầu gảy đã mấy xuân sang
Thấp thoáng qua màng sương ai bước lang thang
Áo trắng đâu còn nữa e ấp hôm nào
Nón rách chân bùn lấm, áo đã phai màu
Nhớ tiễn con lần cuối theo gót tha phương
Dáng run run gầy yếu mẹ bước trên đường
Cố nắm tay lần cuối không nói nên lời
Mắt cay cay chợt ướt khi bước xa rời

DK 4 :
Nhớ, quắt quay niềm nhớ khi sóng xa bờ
Nhớ, ước mơ ngày cũ thấm thoát thoi đưa
Huế sao còn nhớ tóc đã hai màu
Nhớ, cố quên càng nhớ đến khi bạc đầu

 

One thought on “Huế Triền Miên Nỗi Nhớ – Nhạc và lời: Nguyễn Văn Hòa

  1. Huế Triền Miên Nỗi Nhớ

    Nhạc và lời:
    Hoa-Sen Nguyễn Văn Hòa

    1- Nhớ mái trường yêu dấu soi bóng Hương Giang
    Thấm thoát bao ngày tháng mơ ước thênh thang
    Bóng dáng ai hằn dấu trên vách vôi mờ
    Vắng quá sân trường nắng đâu tiếng nô đùa

    Nhớ khung trời xám mây kéo lê thê
    Gió cuốn hoa phượng rơi theo bước chân về
    Có gốc đa ngày đó áo trắng vai kề
    Dưới cơn giông chợt đến bổng thấy xuân về

    DK 1 :
    Nhớ có ai cùng nhớ hay đã ơ thờ
    Nhớ giấc mơ chợt đến mộng ước năm xưa
    Huế êm đềm quá ngày tháng dại khờ
    Ngắm ánh trăng lạnh lẻo nhớ thu xa mờ

    2- Nhớ Hoàng Cung cổ rợp bóng cây xanh
    Có tiếng ve rộn rã giọt nắng long lanh
    Tấu khúc dương cầm vang thánh thót mơ màng
    Thoáng tiếng ai vọng đến hòa với cung đàn

    Nhớ tiếng chuông chùa ngân văng vẳng thu không
    Lấp lánh con thuyền trôi êm ả xuôi dòng
    Vút tiếng khoan hò thoẳng theo gió bềnh bồng
    Núi xa xa mờ bóng lớp lớp chập chùng

    DK 2 :
    Nhớ xót xa là nhớ như gió kêu gào
    Nhớ thiết tha là nhớ thức trắng đêm thâu
    Huế ơi là nhớ khi lá thay màu
    Tuyết trắng thêm niềm nhớ mỗi khi Đông vào

    3- Nhớ mái nhà đầm ấm vang tiếng em thơ
    Thoáng vấn vương chiều xuống khói bếp lam mơ
    Bổng gió xuân vọng đến tiếng thét mơ hồ
    Súng nổ vang dòn dã thay pháo giao thừa

    Nhớ tiếng ai gào thét thương tiếc con thơ
    Trắng xóa trong màu nhớ Huế khóc ơ hờ
    Huế nhớ thương còn đó nghi ngút hương trầm
    Nát tan bao mộng ước Huế khóc âm thầm

    DK 3 :
    Nhớ bởi đâu mà nhớ nhớ đến bao giờ
    Nhớ, có đêm nằm nhớ, nhớ khóc trong mơ
    Huế đau buồn quá không thể phai nhòa
    Vẫn nhớ trong tiềm thức xót xa Xuân nào

    4- Nhớ nhịp cầu gảy đã mấy xuân sang
    Thấp thoáng qua màng sương ai bước lang thang
    Áo trắng đâu còn nữa e ấp hôm nào
    Nón rách chân bùn lấm, áo đã phai màu

    Nhớ tiễn con lần cuối theo gót tha phương
    Dáng run run gầy yếu mẹ bước trên đường
    Cố nắm tay lần cuối không nói nên lời
    Mắt cay cay chợt ướt khi bước xa rời

    DK 4 :
    Nhớ, quắt quay niềm nhớ khi sóng xa bờ
    Nhớ, ước mơ ngày cũ thấm thoát thoi đưa
    Huế sao còn nhớ tóc đã hai màu
    Nhớ, cố quên càng nhớ đến khi bạc đầu,

    CAM ON TM

Leave a Reply