March 2, 2018 (TM)
Trăng Rằm đêm hôm qua sau hàng cau ở quê nhà, tôi mở Nocturne của Chopin ra nghe lại.
Nocturne – khi nghe khe khẽ trong đêm cho riêng mình, bao năm đã trở thành một nơi để trở về.
Tống Mai
Saigon, March 2, 2018
Chopin’s Nocturne in C-sharp Minor
Joshua Bell
Video: Nguyên Huệ
www.youtube.com/watch?v=PT7A3aU47CA
Nghiêng đầu đôi bóng nghe dạ khúc trong đêm trăng.
Me and my shadow.
Cây bên phải nói với cây bên trái:
i carry your heart with me
i carry your heart with me (i carry it in
my heart) i am never without it (anywhere
i go you go, my dear; and whatever is done
by only me is your doing, my darling)
i fear no fate (for you are my fate, my sweet) i want
no world (for beautiful you are my world, my true)
and it’s you are whatever a moon has always meant
and whatever a sun will always sing is you
here is the deepest secret nobody knows
(here is the root of the root and the bud of the bud
and the sky of the sky of a tree called life; which grows
higher than soul can hope or mind can hide)
and this is the wonder that’s keeping the stars apart
i carry your heart (i carry it in my heart)
(EE Cummings)
Muốn phỏng vấn Mai quá.
Trăng quê nhà đẹp và hiền hòa quá. Hà phỏng vấn “ông trăng” tại sao ở VN đẹp nhu mì thế mà bên kia của mình đẹp dữ dội. Viết đến đây Mai mới nhớ ra jetlag cọng thêm trăng tròn là double whammy cái trắng đêm không ngủ được của Mai mấy đêm nay. Có cái gì đó giữa trăng tròn và mất ngủ Hà nhỉ.
Trăng tròn và mất ngủ? Chắc vậy. Nhớ thơ của ông gì đó họ Quách, không nhớ chắc là Thoại hay Tấn, lúc này lẫn lắm.
Đã mấy đêm trường tôi không ngủ
Nằm thao thức nhớ mảnh trăng lu.
Ông nói trăng lu, không nói tròn khuyết. Hà mất ngủ thành thói quen rồi, không trăng hay có trăng gì cũng vậy.
Đang ở quê nhà? Sao sung sướng quá vậy!