April 18, 2018 (TM)
Madame, thì ra madame vẫn còn thích La vache qui rit?
Đúng rồi, đến bây giờ tôi vẫn còn ăn fromage đó kẹp giữa baguette. Hồi xưa Ba tôi hay bày cho tôi như thế – La vache qui rit trên mì nóng vàng rượm thì không còn gì thần tiên hơn. Tôi vẫn còn thích nhiều thứ của tuổi thơ mà Ba tôi hay cho ăn … cả beurre Bretel nữa kia. Beurre Bretel? Vâng, tôi mê lắm, thật ra, đó là loại bơ duy nhất tôi ăn, hiếm khi tôi dùng bơ, nhưng mỗi năm tôi tự đãi mình vài lần với bơ đó, thơm một mùi đặc biệt, mùi đồng nội, mùi thơ ấu tan nồng nàn trong miệng. Ôi, bạn tôi nghe tôi vẫn còn ăn bơ đó mà lắc đầu tại sao còn giao du với loại nhà quê phẩm chất thấp mà ở Âu Châu không còn tiêu thụ nữa. Tôi nhớ lần qua Paris mấy năm trước, anh Minh chở đến một tiệm ở khu Maubert-Mutualité để mua cho tôi, chỉ có tiệm ấy là còn bán.
Còn con bò cười? Tại sao lại con bò cười nhỉ?
Google trả lời rằng hồi Thế Chiến Thứ Hai, ông họa sĩ Benjamin Rabier nào đó hoặt họa một con bò cười trên chiếc xe tải chở thực phẩm cho binh lính có chữ “Walkyrie” bên dưới để chế nhạo xe tiếp viện của người Đức trang trí bằng truyện thần thoại Walkyries của Na Uy (được chuyển thành nhạc kịch opera bởi Richard Wagner có tựa là “Ride of the Valkyries”). “Walkyrie” nghe ra như là “Vache qui rit” trong tiếng Pháp, nên có chàng nông dân Léon Bel thích quá nghịch ngợm xin Rabier vẽ cho một bản mới y hệt bằng màu đỏ con bò cười lủng lẳng cặp bông tai hai hộp La vache qui rit để quảng cáo cho fromage của mình. Thế là La vache qui rit ra đời.
Mấy tuần trước tôi nhận được hộp fromage từng viên vuông nho nhỏ của Nguyệt từ Bourges, nhưng bây giờ tôi mới có cơ hội để cám ơn Nguyệt đã không quản ngại tha những La vache qui rit đó qua cho tôi. Những bức hình dưới đây thay một lời cám ơn.
Tống Mai
Một cuốn lịch xưa quảng cáo La vache qui rit tôi giữ đã hơn 35 năm
Em đói bụng rồi chị Mai.
Chị Nguyệt có nghe Trọng kêu đói không? Lần sau khi cứu đói cho Mai, chị Nguyệt nhớ có phần Trọng nữa nhé : )
Nhờ chị Mai nhắc ,lần sau chị sẽ không quên phần của Trọng , người em hiền lành của chị Mai & chị.
Mai ơi , cái chi Mai cũng biết tường tận hết , nếu chưa biết thì Mai bỏ công sưu khảo , kiếm xem , Mai thiệt là giỏi , Ti thua xa … nói cho vui chơ không phân bì với Mai được mô nghe .
Cám ơn Mai đã trình bày những tấm hình dễ thương với con bò cười .
Thân thương .
I often buy this cheese at Costco and eat it mainly as snack with banana. Toasted bread with melted cheddar cheese is my daily breakfast with a cup of coffee. Very simple and quick to make.
Le fromage que j’aime beaucoup, c’est La vache qui rit. Ông ngoại et Bà ngoại nous en achètent souvent chez Costco et j’en mange deux ou parfois trois. Parce que je suis folle de ce triangle, Ông ngoại me nomme” La fille qui rit.”
Alice
Bonjour ma petite “La fille qui rit”
youtube.com/watch?v=CO39GbaXLXI
Klan vẫn thích ăn cheese con bò cười. Nhất là với bánh mì. Ngon lắm. Klan không mấy khi ăn cheese nhưng cheese này thì ăn.
Ăn cheese với banana làm Klan nhớ đến ông bố vô cùng. Người vẫn thường ăn chuối với cheese..
Giờ cháu mới được biết nguồn gốc của logo con bò cười đấy. Thật hóm hỉnh và sáng tạo 🙂
Vậy thì cô đố Len tại sao có tên bánh Petit beurre LU.
BTW, cô lạc vào blog của Len mà phục người globe trotter lắm.
Cháu cám ơn cô! Cháu đoán là do bơ làm thành phần chính của món bánh này. Một hộp bánh quy bơ được chia thành từng miếng nhỏ nên gọi là Petit beurre 🙂
Len bỏ sót chữ LU.
Petit beurre LU:
Hai chữ đầu của last name của hai người yêu ghép lại – Chàng: Jean-Romain Lefèvre, Nàng: Pauline-Isabelle Utile. Cùng nhau họ trộn bột mì với đường, bơ, sữa, chế ra LU, nướng cho đến dòn tan : )
Đây là món bánh dính liền với thời thơ ấu ở Vietnam, cũng như “La Vache qui rit” vậy.
Mấy bạn còn nhớ cheese đầu bò? Đây là món quà Anh Hoa cho Châu khi qua Mỹ từ Paris mỗi năm.
Hồi xưa, chỉ có một flavor thôi, màu cream gói giấy bạc, hình tam giác, rất ngon.
Châu còn nhớ hồi nhỏ đi học trường Lê Lợi, Kim Phụng hay kể chuyện “…con bò cười có đeo đôi bông tai, đôi bông tai có con bò cười…, con bò cười có đeo đôi bông tai…” câu chuyện về con bò cười kéo dài mãi không chấm dứt bây hí, rồi Kim Phụng cười. Không biết Ngọc Hương, Mai Trang, Khánh Trang, Duy Tâm…còn nhớ không?
Nói cho cùng thì cheese đầu bò làm cho Mỹ, flavor ngon nhất, theo ý Châu.
Cám ơn Châu và Mai rất nhiều, đã gợi nhớ một khung trời tuổi thơ hầu như ai cũng gắn bó với những miếng fromage “Con bò cười” với đôi khuyên lủng lẳng nghe như còn vang tiếng leng keng khi bò rung rinh cười tít mắt. Thương ơi kỹ niệm!
LH