May 4, 2017 (TM)
Madame, n’avez vous rien oublié ?
Dans cette bonne maison
Ils y a les bons LU
Sao lại LU ? Hai chữ đầu của tên hai người yêu nhau ghép lại đó. Chàng: Jean-Romain Lefèvre, Nàng: Pauline-Isabelle Utile. Cùng nhau họ trộn bột mì với đường, bơ, sữa, chế ra LU, nướng cho đến dòn tan. Trẻ con, người lớn đều mê từ thượng cổ thế kỷ 18, và dĩ nhiên trong đó có Mai thì mê nặng.
LU là thơm rụm, là ngậy bơ, là coquette viền đăng ten xung quanh, hồi còn nhỏ mỗi lần Ba cho thì trân trọng gậm quanh viền ren vàng cháy đó, phần ngon nhất, trước khi dòn tan hết miếng bánh. Hôm qua khi nhận được 6 phong LU của Nguyệt gởi qua cho, Mai mở ngay ra cắn quanh viền ren, ôi yummy miếng bánh thời thơ ấu !
The chic little biscuits. Tiếng Việt là gì Mai không biết.
Một phong bánh có 24 cái, ăn hết trong vài giờ, mỗi ngày một phong, thế là 6 ngày sau sẽ không còn the chic little LU, rồi lại ngồi mơ thêm, cho đến ngày Nguyệt tiếp viện từ Pháp vì bây giờ LU không còn tìm ra được ở Mỹ hay bất cứ nước nào khác nữa ngoài Châu Âu.
Tống Mai
(Viết vội để cám ơn những phong bánh LU và cái xách màu hồng anh đào pink on pink Nguyệt tặng và cám ơn Linh Chi đã đóng gói rất kỹ không để bể một cái nào. Mai nhận được mà thương)
Mai nhận được hết 6 phong, vậy là anh Văn không lấy bớt của Mai đến nơi như anh đã dọa : )
Merci Ti
O Mai ơi :
Bàn tay năm ngón !
O đếm 1, 2, 3 ,4,5 là hết một bàn tay rồi!
Nếu đếm thêm 6 thì “ngó” không được vì lẻ loi một mình NÊN anh “đoán” là O sẽ để dành phong lẻ bộ đó dành cho Anh: vì vậy anh không “ăn chùng” khi O Nguyệt “hở ra ” là có mang quà PetitLu cho O!
Văn
Rất vui khi biết Mai nhâm nhi thưởng thức tận tình. Cám ơn Mai đã cho biết vì sao bánh biscuits này có tên là LU.
Ở Pháp còn nhiều loại bánh do hãng LU sản xuất và hầu hết đều rất ngon.
Cái sac pink on pink đúng gout Mai quá : )
Sáng nay nghe Mai nói chuyện mà thấy thương ghê, Mai nói là ăn hết 2 phong bánh rồi, 4 phong còn lại Mai cất vào tủ khóa lại không thôi sợ sẽ ăn hết tức thì. Thích thì cứ ăn đi Mai ơi, tuần tới khi Ng trở về nhà sẽ gửi qua cho Mai nữa.
Ng ở Pháp mà không biết đến nguồn gốc cái tên của hãng bánh LU , nay nhờ có Mai vì thích ăn bánh LU mà tìm hiểu về nó nên Ng cũng được biết thêm một tí, cám ơn Mai nghe.
Ở Pháp có không biết bao nhiêu là loại bánh nhưng khi nào mua bánh Ng cũng chọn các loại bánh của hãng LU sản xuất trước tiên,có lẽ cũng do thói quen người Việt mình khi nói đến bánh Pháp là nghĩ đến bánh LU ,và thật tình thì nó cũng ngon hơn các bánh hiệu khác chắc là do uy tín có từ lâu rồi .
Cái sac tay màu hồng thì Ng chọn theo goût của Mai thích mà. Buổi sáng khi bước vào tiệm Longchamp , cái sac tay màu hồng với hình những cành hoa đào được bày nằm xinh xắn trên tủ kính đã làm Ng nghĩ cái sac tay này để Mai đựng máy chụp hình và những thứ lỉnh kỉnh thì thật gọn. Hỏi cô đầm bán hàng thì biết là New Collections của mùa Xuân năm nay và nhất là khi xem ở bên trong vẫn còn nhãn ” Made in France ” thật là hiếm bây giờ vì phải buồn mà nói là bây giờ hàng Pháp cũng ” made in nơi khác ” rất nhiều và Ng thường rất kén, chỉ thích mua hàng ” Made in France ” , một hình thức để mình ủng hộ quê hương thứ hai của mình.
Ng vui vì thấy Mai thích những thứ Ng gửi tặng.
Bánh này hồi xưa ở VN em gọi là bánh bích qui, có lẽ đọc trại từ chữ biscuits. Hình chị chụp bằng macro lens rất đẹp, đường viền bánh rất rõ nét y như bánh thật. Thú thật là hồi còn nhỏ bánh tây nào em cũng thích vì có bao giờ được ăn đâu, nhưng từ khi sang Mỹ thì ngược lại em thèm những bánh bán hàng rong VN, còn bánh Mỹ thì em không mấy thích vì quá ngọt, có lạ không? Hồi nhỏ siu em thích ăn cơm trộn đường cho nên bây giờ sợ ngọt chăng?
Nói tào lao cho vui, chúc chị ngủ ngon
Thúy
Chị thì không bao giờ thích ngọt, nhưng LU là bánh thời thơ ấu, của những ngày xưa chị vẫn còn Ba của chị bên cạnh đó Thúy. Chị cũng thích bánh bán rong ngoài đường của VN, nhất là ở Huế, năm nào về chị cũng ra đường tìm những gánh bán rong để mua.
O Mai ơi:
Anh vô Amazon.fr thấy có bán Lu Petit Beurre Nhưng nó không chịu gởi qua Mỹ!
Anh vô đại Amazon : có bán !!
Mua bịch 20 gói chỉ $76, còn mua bịch 3 gói thì đắc $17
Anh mua bịch này là bịch chót ( Amazon bắt đầu bán ở đây năm nay )
O nhớ lâu lâu vô Amazon xem nghe! Còn khi mô thèm quá thì phone cho anh: anh ăn giùm cho O!
Văn
Trước khi Nguyệt và bạn bè gởi LU cho Mai thì Mai cũng có vào Amazon order họ gởi qua từ Anh và đi mất 2 tuần.
Mai vẫn còn một ít ăn nhín nhín kẻo hết. Hihi.
O Mai:
Chỉ còn một pack mà thôi, anh nhường cho O!
Mua ngay kẽo hết thì không biết khi mô mới có.
https://www.amazon.com/gp/aw/d/B072BZCPZL/ref=pd_aw_sim_325_2?ie=UTF8&psc=1&refRID=892E26VVYPGDF7VH1R84&dpPl=1&dpID=51hHGeC%2BXwL
Mai vừa có 5 packs bạn gởi, chắc Mai tạm thời phanh lại đây không thể có thêm 20 packs, vì sẽ thành mụ liết lăn tròn ra khỏi nhà : )
Mai nghĩ lại tiên tiếc nên vào cái link anh Văn gởi để order nhưng muộn rồi, unavailable, ai đã vào mua mất.
Bắt đền O!!!
Anh sẽ canh lại khi mô có là phải mua ngay!
Còn O có lỡ mua dư …… Thì……. Thì …… Có người thèm ở bên ni Thái Bình dương nước Mỹ!,,,, Đang thèm cắn một miếng bánh Lu mà bị chef dấu ở chỗ mô tìm mãi chưa ra!,
“Le Petit Beurre de LU a beau s’être imposé comme le biscuit le plus célèbre de France, il n’en finit pas de surprendre. Et 130 ans plus tard, sa spécificité étonne toujours. Inspiré d’un napperon, le gâteau n’a en effet pas été dessiné au hasard : quatre coins pour quatre saisons, 52 dents comme les 52 semaines de l’année et 24 petits trous pour les 24 heures de la journée.”