Una piuma: 8 minuti di silenzio – Cánh lông vũ và 8 phút im lặng – Susanna Riyueren Bavaresco

Nov 18, 2019 (TM)

8 phút im lặng … tôi muốn khi xem video này bạn hảy mang headphone vào để lắng nghe sự im lặng.

Tôi có thể đệm vào một chút nhạc hay tiếng nói của tôi, nhưng tôi muốn nhường “tiếng nói” cho những hình ảnh. Ta đã quá quen với những tiếng ồn trên thế giới để chịu đựng, hiểu và nắm lấy sự im lặng.

Video này chứa hầu như tất cả các hình ảnh tôi chụp cho dự án của tôi về bạo lực giới tính.

Thường khi, trong một vài trường hợp, chúng ta yêu cầu một vài phút im lặng, để tưởng nhớ một điều gì đó hoặc một người nào đó. Với những gì đang xảy ra trên thế giới, hôm nay tôi cũng xin một vài phút im lặng, chỉ 8 phút thôi để nhớ đến tất cả những chiếc lông vũ (phụ nữ, trẻ em, nhân loại, bất kể người hay vật, hay có thể là cảm xúc, giấc mơ hay suy tưởng) mà không thể nào cất cánh bay được.

Chiếc lông vũ như là một ý niệm của tự do và của những chuyến bay.
Trên đôi cánh của hy vọng.

(Tống Mai translated from “8 minuti di silenzio” by Susanna Riyueren Bavaresco)

Dearest Susanna, cho phép Mai đem video “8 minuti di silenzio” và vài hình ảnh của Susanna qua bên trang này của Khung Cửa Hẹp. Một thông điệp xúc động về gender violence nói bằng hình ảnh mà Susanna chụp, không tưởng được nó đã đi sâu như thế nào vào lòng. Một sự tình cờ, đêm hôm qua khi chọn hình cho kỳ thi ảnh hàng tháng của World Bank/IMF thì Mai chọn một tấm chụp trong kỳ triển lãm Art of Burning Man ở một bảo tàng viện ở Washington DC. Tấm hình chụp một tác phẩm điêu khắc bằng lưới thép một người đàn bà đang uốn vươn mình lên trong tư thế vỗ cánh bay. Thông điệp cũng tựa như thông điệp của Susanna: những người đàn bà bị bạo hành nếu có được sự tự do thì sẽ chấp cánh bay cao như thế nào. Chiếc lông vũ là mối hy vọng, là tự do.

Grazie Susanna, per i bellissimi pensieri e immagini !
Tống Mai

 

8 minuti di silenzio
Video and Photography: Susanna Riyueren Bavaresco

www.youtube.com/watch?v=wJGHbDzAdY0

8 minuti di silenzio… eppure vorrei che questo video fosse guardato indossando ugualmente le cuffie, per ascoltare meglio il suo silenzio.

Avrei potuto accompagnarlo con la mia voce o con qualche brano musicale, ma ho preferito “dare voce” esclusivamente alle immagini. Siamo troppo abituati ai rumori del mondo per sopportare, comprendere, abbracciare il silenzio.

Ci sono imbonitori che urlano i pregi delle loro “merci” da ogni tipo di piazza: io vi propongo il silenzio.

Questo video raccoglie quasi tutte le foto scattate da me sino ad oggi per il mio progetto aperto sulla violenza di genere.

Molto spesso, in certe occasioni, si chiede qualche minuto di silenzio, in ricordo di qualcosa o qualcuno: alla luce (o dovrei scrivere “all’ombra”?) di quanto accade nel mondo, oggi chiedo anch’io un po’ di silenzio, 8 minuti o poco più per ricordare tutte le piume (donne, bambini, esseri viventi, indipendentemente dal genere a cui appartengono, umano o no, ma anche emozioni, idee, sogni e pensieri) che non possono (più) volare.

Piuma come libertà e come volo. Sulle ali della speranza.

Buon silenzio.
Susanna

 

Photo: Susanna Riyueren Bavaresco

Photo: Susanna Riyueren Bavaresco

Photo: Susanna Riyueren Bavaresco

Photo: Susanna Riyueren Bavaresco

Photo: Susanna Riyueren Bavaresco

 

 

8 thoughts on “Una piuma: 8 minuti di silenzio – Cánh lông vũ và 8 phút im lặng – Susanna Riyueren Bavaresco

  1. Dearest Mai, thank you for understanding and appreciating my work. The project is titled “Wings (un)veiled, wings of silence”. Feathers are represented in many of my shots: they are me. I like to think that just as there is a “street photography” so it is possible to speak of “soul photography”. In this case you, my friend, are the best example I know. Love,Susanna.

    1. “Hope” is the thing with feathers –
      That perches in the soul –
      And sings the tune without the words –
      And never stops – at all –

      And sweetest – in the Gale – is heard –
      And sore must be the storm –
      That could abash the little Bird
      That kept so many warm –

      I’ve heard it in the chillest land –
      And on the strangest Sea –
      Yet – never – in Extremity,
      It asked a crumb – of me.

      Susanna, you once asked me if I like Emily Dickinson. Some of her poems, yes, and the above is one of my favourites. I thought of your feather photography as I remember this poem. Hope is the thing with feathers, it sings endlessly even in the most moment of despair. Hope never dies.

      And yes, there’s such thing as “soul photography”. Your images sing your soul, they trace your inner self, they radiate your subconscious and imagination, your dream and your hope.

      Love, Mai

  2. Chị Mai,
    I have to say again that looking at chị Susanna Riyueren Bavaresco’s photography, if there’s no signature of the author, then I could be mistaken that it were chi Mai’s photography. The mood of the images of the two photographers is strikingly similar.

    Em của chị

  3. Thật độc đáo Mai ạ. Một câu chuyện thật ý nghĩa, hình ảnh của tác giả có những nét như của Mai.

Leave a Reply