14 thoughts on “Ode to the Girl with the Balloon – Đứa bé với quả bóng hình trái tim – Tống Mai

  1. Bức tranh cô bé với quả bóng hay quá.
    Mai hãy nghĩ cô bé sẽ bắt được quả bóng. Đó là niềm hy vọng.

    Mai nói đúng, những tác phẩm của Banksy khó là một “cup of tea” của mình, đầy chính trị chua chát và giận dữ cũng như những hành động bất thường của chính ông khi ông cho remote control cắt vụn nửa tấm tranh Girl With Balloon sau khi bức tranh được mua trong một cuộc đấu giá ở London.

    Merci Mai bài viết gợi suy nghĩ nhiều.
    Đêm đã khuya bên kia bờ đại dương. Bonne nuit!

    1. Có thêm một chuyện rất bất thường nữa Mai đọc được trong buổi triển lãm là năm 2005 ở London, trong một buổi triển lãm tranh mà ông vẽ lại những tác phẩm của Van Gogh, Monet, và Edward Hopper, gọi là Crude Oils, thì nửa chừng ông phóng thích 200 con chuột sống vào phòng làm khán giả kinh hoàng.

      Ah, có một bức tranh ông vẽ một con đười ươi mang tấm bản trước ngực: Laugh now, but one day we’ll be in charge.

      1. Bức hình thứ ba của thầy Dũng đẹp quá, tuyệt vời.
        Mai xin phép thầy cho dùng hình đó trong video clip sắp tới được không Mai.
        Quả bóng hầu như bay vào hư vô.

  2. Thức giấc lúc 2 giờ sáng, cố nằm ngủ lại nhưng thất bại như mọi khi (bị tỉnh táo giữa đêm).
    Đành thức dậy và mở máy, định đọc một vài tài liệu về Color Theory cho ngày dạy thứ Sáu nhưng lại nhận được bài viết của Mai.

    Sau khi đọc bài viết về cô bé và quả bóng tự nhiên thầy lại nghĩ, đúng ra Banksy nên vẽ con chim thay vào quả bóng có lẽ sẽ thành công hơn.

    Bài viết thật khéo làm người đọc không thể không đọc đến dòng cuối, nhưng thầy vẫn thích và gần như bị chìm vào tâm tư của người viết…bởi cách kết thúc nhẹ nhàng “cho tôi trả lại bờ vai” cho bài viết được mở đầu bằng “cho tôi mượn bờ vai để tựa vào khi tôi phải nói…”

    1. Cám ơn thầy!
      Mai nghĩ nếu là chim thì hay quá vì đó là biểu tượng của tự do và hòa bình. Hồi trước Vatican có truyền thống vào January thì cho trẻ con phóng thích bồ câu từ cửa sổ. Nhưng chim lại không bay đi mà quay trở lại, có con bị những loài chim khác tấn công và không bảo vệ được mình vì không quen với đời sống hoang dã ngoài kia, vì vậy truyền thống thả chim bị ngưng lại và thay vào đó là thả bong bóng.

  3. Thuở nhỏ chơi bóng em chỉ cầm một lúc rồi thả bóng bay. Em thích nhìn bóng nhẹ nhàng lên cao lên cao, bạt gió. Em nhìn theo có chút nuối tiếc nhưng em thích cảm giác mông lung bất định. Không biết bóng sẽ bay về đâu.
    Hình đứa bé với nét mặt người lớn cho em cảm giác bé thả bóng bay. Bé không nhón chân với theo. Hình cuối em thấy như chị Mai lỡ tay làm vuột mất bóng. Em đơn thuần ngắm ảnh. Không liên kết với bài hát. Sợi lông vũ làm em nhớ Forrest Gump.

    1. Hạnh có những nhận xét sâu sắc rất thương. Đứa bé không kiểng chân để vợi lấy quả bóng, nó thơ ngây đế cho “let it be”, nhưng người lớn thì níu giữ sợ mất mát.

      P.S. Chị rất cảm phục nhân vật Forest Gump, sống vươn lên giữa bất công của xã hội.

  4. Em hiểu sự kết nối của chị giữa bản nhạc và bức tranh. Trông cô bé trong tranh đơn độc làm sao trong cơn gió tung cả tóc và áo. Bài viết hay quá, em đọc mấy lần để thấm những ý nghĩ trong đầu chị, my dear.

    1. Suzanna Ryueren Bavaresco hát bản này tuyệt vời. Chị có đăng ở đây:
      khungcuahep.com/nhac/sometimes-i-feel-like-a-motherless-child-nhieu-khi-toi-nhu-soi-long-trang-bay-tren-troi-xa-vang-am-tham-bo-vo-tong-mai.html

      youtube.com/watch?v=W684XWQh1nw

      1. Hay quá chị Mai. Giọng bà Suzanna Ryueren cao vút và thanh thoát. Em có vào blog của bà và em mừng chị có được người bạn photography rất tài hoa này.

Leave a Reply