Chị ơi, chè bắp cồn Hến – Lương Thúy Anh

May 27, 2017  (TM)

Chị ơi, em gởi chị một bài viết nhắc lại một thời đi học đã xa, Cồn Hến hồi ni không còn như xưa nữa, chè bắp cũng có nhiều thay đổi, nhưng em mãi nhớ những ngày xa xưa ấy, tuổi học trò của chị Mai, của em

Thúy Anh

 

Photo: Internet

 

Chè bắp cồn Hến
Lương Thúy Anh

Tuổi học trò, một thuở ai cũng hồn nhiên vô cùng.
Những ngày đến trường, như có hôm nào được bất ngờ trống một tiết học, thế là rủ nhau về Cồn Hến ăn chè bắp.

Mấy chiếc xe đạp đèo nhau từng hai đứa, có thiếu xe thì chịu khó đi bộ về dốc cầu Trường Tiền, chờ một chốc sẽ có xe búyt chạy đường Huế – Thuận An, lên xe, vù một cái đến cầu Cồn, xin xuống, đi bộ thêm đọan ngắn thôi, thế là đã vào được các quán chè rải rác trên đất Cồn.

Cái tuổi mới lớn “ăn vóc…học hay”, ngồi chưa yên chỗ, ly chè bưng ra chưa kịp bỏ muỗng đá vào, đã có tiếng lao xao, húp nghe cái …rột, hết đến nửa ly.

Tiếng cười đùa, tiếng chọc phá nhau, rộn rã, vô tư vang cả một góc Cồn Hến.
Đang còn đi học, tiền chưa ai có nhiều, có khi tất cả nhóm phải dốc hết sạch tiền trong cặp vở, thì mới đủ trả tiền chè, mà có khi có đứa ăn cũng như chưa bưa…đi về mà còn luyến tiếc làm sao, chân bước mà mắt cứ liếc liếc mấy ly chè.

Thời gian chẳng ai níu giữ được, ngày qua, năm tới, tất tả, vội vã… cũng như cuộc sống của những cuộc đời một thời là nữ sinh ấy.

Bẵng đi một khỏang lặng dài, không ai liên lạc được với ai cả, thỉnh thoảng có thấy nhau giữa đường thì chỉ là cái vẫy tay vội vã, chưa kể những người đi xa, xa Huế rất nhiều.

Bỗng một ngày, tiếng chuông điện thoại nhà ai réo, hay chiếc di động cầm tay tít tít, có một người bạn ở xa về, muốn tìm thăm lại những người bạn cũ đang còn ở Huế, thế là gọi nhau ơi ới, mà người bạn cũ lại muốn tìm về chốn cũ, để mong tìm chút hương vị ly chè bắp ngày xưa, có ngọt hơn không, bắp độ này có dẽo như ngày còn đi học không.

Không còn đèo nhau trên mấy chiếc xe đạp, hay phải đôi ba đứa đón chuyến xe búyt Thuận An nữa, vậy là cứ mỗi hai người bạn chở nhau trên một chiếc xe máy, hay không ai tự đi xe được thì cứ ngoắc Taxi mà chạy một mạch về đến Cồn Hến.

Những ly chè bắp lại được bưng ra, cũng có nước dừa trắng đục trên mặt, cũng những mảng đá bào man mát, ngậm vào là tan ngay trong miệng, nhưng sao chẳng đứa nào vội vã như xưa, nước đá gần tan thành nước, ly chè cũng chẳng phải là lớn hơn xưa, mà sao ly nào cũng vẫn còn đầy ngang miệng ly.

Những khuôn mặt của tuổi về chiều, chợt trầm ngâm lại, làm cho vết chân chim cuối đuôi mắt như hằn rõ hơn.

Đâu đây có tiếng thút thít khi bất chợt nhắc lại một người bạn cũ, cô ấy ra đi đã mấy năm rồi, mất trên tay người con trai út, trong khi chồng thì đang vướng vòng lao lí gì đó.

Ai đó bỗng im bặt không nói tiếng nào khi chợt nghe bạn hỏi, chồng giờ đang làm gì, đã nghỉ hưu chưa, mới biết được rằng vợ chồng họ đã chia tay nhau từ độ con họ chưa vào lớp một.

Người khác lại cười nói lãng đãng để cố tình che dấu một sự thật rằng vợ chồng họ chung sống cả mấy chục năm nay nhưng chưa hề êm ấm, vì anh ấy đã chia sẽ duyên tình với kẻ thứ ba.

Có người mãi vùi mặt vào ly chè như là đang chăm chú lắm nhưng là chỉ để khỏi trả lời một câu hỏi, mà cô ấy không muốn cho bạn bè phải buồn thêm vì mình, rằng là cô đã góa bụa cũng gần mươi năm rồi.

Và cũng có ai như nghẹn ngào lặng thinh khi nghe bạn mình kể rằng giờ đây họ đã có mấy đứa cháu nội kháu khỉnh, đứa lớn đã vào học cấp hai, cũng bởi, ai đó đã không còn cơ hội có cháu nội khi người con trai duy nhất của họ, bỗng đột ngột quay trở về cát bụi khi ngày cho con thành thân gần kề.

Bạn cũ đang bên nhau, chẳng còn bao đứa, đếm không hết mười ngón tay, mỗi cây mỗi hoa, mỗi người mỗi cảnh, chẳng cảnh nào giống cảnh nào, chẳng nỗi đau nào đem ra đong đếm so sánh nhau được.

Niềm vui gom lại chưa đủ đầy ly chè cồn Hến, mà nỗi buồn cọng dồn thì mênh mông lan tỏa như phủ gần kín không gian đất Cồn.

Những ly chè bỗng như đắng ngắt lại, mặc dù đường nấu chè vẫn trắng ngần, muỗng chè như nghẹn ngang cổ họng, không còn thông qua cổ gọn lỏn như xưa.

Cuộc vui nào cũng phải tàn, niềm đau nỗi buồn nào rồi cũng phải đến lúc gom lại, ai ôm nỗi niềm nấy, mà chia tay nhau thôi.

Mỗi đứa về mỗi nẻo, chẳng biết bao giờ mới lại được gặp nhau, và liệu gặp nhau rồi có đông đủ như hôm ấy hay không?

Chiều Cồn Hến gío vẫn mát như ngày nào.

Cây bên Cồn vẫn còn xanh tươi. Mấy bụi tre vẫn rì rào ngã nhào theo chiều gió cuốn. Mà sao nhưng khuôn mặt bạn cũ, hằn những nếp nhăn mệt mỏi bởi thời gian, lại cứ như thăm thẳm thế nào, mắt nheo nheo như cố ngăn những giọt nước ngân ngấn chỉ chực tràn xuống đôi gò má đã phai màu hồng của Tạo hóa ưu ái ban cho một thuở.

Những cái siết tay nhoi nhói đau len vào trong ngực, những vòng tay ôm quàng nhau, thắm thiết, nghẹn ngào.

Chia tay nhau…biết rồi đây có còn gặp lại.

Lương Thúy Anh
Huế – Tháng Năm 2017

 

2 thoughts on “Chị ơi, chè bắp cồn Hến – Lương Thúy Anh

  1. Cuộc đời như một suối nước, cứ lẵng lặng và vô tình trôi.
    Thoắt một cái, tuổi thơ đã qua,
    Tuổi xế chiều cận kề với những nuối tiếc, trăn trở của một kiếp nhân sinh.
    Và…., tôi lại nhớ đến những câu trong một bài hát nào đó :
    ” Cuộc đời như là chiêm bao……………
    Đừng nhìn xa vời em ơi………………………
    Xin em hãy xem niềm vui là đây..”

    Bài viết rất nhẹ nhàng, cảm xúc gần gũi và chân thật………
    Xin cám ơn tác giả Lương Thúy Anh.

    KIM CÚC.
    ( Sài Gòn, 01 – 6 – 2017 )

  2. Cach day 10 ngay co ghe lai Con Hen de an che bap xem thu co giong nhu hoi con sinh vien cua hon 42 nam truoc, nhung tiec qua khong co chut gi de nho ca khong gian de thuong va chat luong che ngay xua.
    Mot thoi da qua hay la mot thoi da chet.
    Kim Hai

Leave a Reply