Anh đào bên “Lối đi triết nhân” ở Washington DC – Tống Mai

Nov 25, 2017 (TM)

Tôi gọi lối đi quanh Tidal Basin của Washington DC là “Lối đi của các triết nhân”.  Kyoto có lối đi ấy, thì nơi đây tôi cũng có lối đi tương tự bên hàng ngàn cây anh đào bọc quanh. Tôi hay ra rừng đào để chụp hình mùa xuân, hạ, thu rồi đông tuyết. Tôi yêu anh đào mùa đông nhất khi cây trơ xương khẳng khiu oằn mình trên mặt hồ, kế đến mùa hoa nở, rồi đến mùa lá vàng, nhưng tôi tránh mùa hạ bởi đó là lúc lá ra xum xuê, cây trở nên thô kệch phủ xanh đậm trông xấu vô cùng.  Thế nên tôi không có hình nào của anh đào mùa hạ, tôi chỉ có anh đào qua các mùa xuân, thu và đông.

Nếu ai có ghé qua Washington DC, xin hãy ghé vào mùa đào nở, hay mùa thu và đông khi anh đào đẹp nhất.

Tống Mai
Nov 25, 2017

 

Ta sống lại trên nỗi buồn ám khói,
Vẫn yêu người từ khoảnh khắc chiêm bao
Từ nguyên sơ đã một lời không nói
Nhưng trùng dương ngưng đọng cánh hoa đào
Nghe khúc điệu rộn ràng đôi cánh mỏi
Vì yêu người ta vói bắt trời sao.
(Tuệ Sỹ)

Hoa đào cằn cỗi
nở rồi lại rụng
nhớ thương.
(Basho)

Cái gì kia đang rơi
tuyết ư như bọt sóng trên trời
ồ không, chỉ hoa rơi lặng lẽ
nhưng hoa gì mà trắng thế ?
(Khuyết danh)

 

 

Vàng phai
cùng với ngàn xanh
nghe ngày tháng cũ theo quanh nẻo về
(Miura Chora)

Cuối thu rừng vắng
Tất cả đi đâu?
(TM)

 

 

Tôi hát trong rừng sao
Em ngủ dưới cội đào
Chợt mùa đông tuyết phủ
Biết tìm em nơi nao
(Trần Tuấn Kiệt)

 

 

 

19 thoughts on “Anh đào bên “Lối đi triết nhân” ở Washington DC – Tống Mai

  1. Ngay hom qua sinh nhat thang em, vi bay gio da gan 2 gio sang Toronto
    TM tranh mua ha.vi cay anh dao ra la’ xum xue, xau xi . Vay tai sao TM khong dua cai xau xi do’ len , de moi nguoi cung phan xet. biet dau rang ve xau xi do lai la net tram anh duoi mat cua ai do’ !

    Anh say troi dat lan quay.
    Anh mo troi dat nen tho.
    Anh buon troi dat quay cuong.
    Oi doi ! chi la giac mo.

    1. Cám ơn Pháp Hoan. 3000 cây anh đào quanh hồ đã hơn 100 tuổi. Người Nhật tặng DC năm 1912, đến bây giờ càng cổ thụ càng đẹp. Chị yêu nhất DC vì rừng đào, bình minh, hoàng hôn và mùa tuyết đẹp nhất ở đó.

      chị Mai

  2. Tôi rất thích cây anh đào trong tấm ảnh đầu, già cổi, đơn độc nhưng vẫn cố gắng đơm hoa để góp thêm hương sắc cho đời…Tống Mai nhỉ

    1. Cám ơn anh Gia Lộc, nó đứng oai hùng thật, đó là cây đào ở khoảng Jefferson Memorial trên hồ, thân gầy, gốc đã rổng và mục rã nhưng vẫn đứng ngạo với đất trời, vai hiên ngang … “Tôi chỉ muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp luồng sóng dữ, chém cá kình ở biển Đông …”

      Tống Mai

  3. Chị ơi bài nào cũng hay hình nào cũng đẹp!
    Đúng là cây anh đào mùa hạ chẳng nên thơ tý nào nhưng em chưa thấy ai nói ra điều này.

  4. Bức hình đầu tiên của Mai trông như một nhà sư khổ hạnh đứng thách thức hiên ngang với khổ đau của chặng cuối của cuộc đời.
    Xin góp thêm với Mai vài haiku anh đào :

    Samazama no
    Koto omoidasu
    Sakura kana

    Khơi bao niêm nhớ
    chẳng tàn trong tôi
    cánh hoa đào ấy !
    (Bashō)

    Đến đây xem! Để thấy
    Chỉ còn một lá cô đơn
    Trên cành kiri đấy
    (Bashō)

    Ngón tay nho nhỏ
    hạt dẻ trong vỏ
    xin mùa thu đừng rời !
    (Bashō)

  5. Vừa được xem ảnh đẹp , vừa được đọc thơ hay. Cám ơn Tống Mai và xin phép chia sẽ bài nầy nhé

  6. Hình trên hết giống cô gái đẹp,
    Với một cành hoa trắng trên đầu,
    Trông nàng như đang mỉm cười,
    Giang hai tay rộng đón người yêu đây.

    Nhìn lại thử Tống Mai tài tử,
    Xem bức hình có giống ai không,
    Thân hình mặc áo dài nâu,
    Phủ dài sát đất em cầu ai đây?

    DTQT,

    1. Trees, proud standing people
      stretching fingertips to the sky, reaching, praying
      glorious attention, breathing light.
      strength shelter timeless confidence
      bending and firm comforting …

      (Wallace Stevens)

Leave a Reply